Cả nhà Lý Khanh Khanh thu thập thỏa đáng xong, liền đi nhờ xe máy kéo của Lưu Lực tới công xã, sau đó định ngồi xe bus công xã đi huyện thành.
Vì đêm hôm qua trời đổ tuyết lớn, lúc này trên mặt đường còn không ít tuyết đọng, cho nên hôm nay người từ công xã đi huyện thành cũng rất ít. Khi Lý Khanh Khanh ôm Thẩm Gia Hảo bước lên xe bus, cả chiếc xe cũng chỉ có một cậu thanh niên chừng mười bảy tám tuổi.
Thẩm Mộ Quân lo hai đứa nhỏ bị say xe, liền tìm vị trí đằng trước dựa vào cửa sổ xe, bảo Lý Khanh Khanh ôm Thẩm Gia Hảo ngồi phía trước, còn hắn thì ôm Thẩm Nhạc Hương ngồi ở băng sau, nhường vị trí sát cửa sổ lại cho Thẩm Nhạc Hương.
Chờ đến khi bọn họ đưa vé xe xong, lại đợi thêm gần hơn hai mươi phút sau, tài xế còn chưa thấy có ý khởi động ô tô.
Lý Khanh Khanh cúi đầu nhìn thoáng qua đồng hồ, liền thấy hiện tại đã hơn 10 giờ, cô nhịn không được mở miệng hỏi tài xế nói: "Chú tài xế ơi, ngày thường không phải 9 giờ 50 là đi rồi sao ? Sao hôm nay hơn 10 giờ rồi còn chưa đi?"
Tài xế xe bus này có biết Thẩm Mộ Quân, trước kia khi trong nhà không có xe đạp, Thẩm Mộ Quân thường xuyên ngồi xe bus đi làm. Chú tài xế đột nhiên nghe Lý Khanh Khanh hỏi như vậy, trên mặt hiện lên một mạt cười gượng, hắn nhìn thoáng qua hướng ngoài cửa sổ xe một chút, liền nhìn Lý Khanh Khanh cười nói: "Đi ngay, đi ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-co-vo-cuc-pham-thap-nien-70/782883/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.