Ngày kế, cả nhà Lý Khanh Khanh liền dậy rất sớm.
Hôm nay người làm cơm sáng là Thẩm Mộ Quân, chờ Lý Khanh Khanh thay quần áo xong, dẫn hai đứa nhỏ ra tới, Thẩm Mộ Quân đã dọn đồ ăn lên bàn. Tay nghề nấu cơm của Thẩm Mộ Quân tuy không bằng Lý Khanh Khanh, nhưng sau một thời gian phấn đấu, đã nấu ngon hơn đa số đàn ông trong thôn rồi.
Tuy Thẩm Mộ Quân biết Lý Khanh Khanh có dị năng, tố chất thân thể có khi còn mạnh mẽ hơn đàn ông bình thường, nhưng gần đây cô thật sự bận bịu vất vả quá nhiều, hơn nữa còn mới vừa thăng cấp dị năng, hiện giờ thân thể của cô còn chưa hoàn toàn khôi phục, trong lòng Thẩm Mộ Quân không nỡ để cô tiếp tục mệt nhọc.
Chờ đến khi Lý Khanh Khanh dẫn hai đứa nhỏ ngồi vào trước bàn cơm, Thẩm Mộ Quân mang cái chén ngọc nhỏ mua riêng cho Lý Khanh Khanh, múc một chén cháo đầy rồi đưa đến trước mặt cô.
Lý Khanh Khanh cầm cái chén nhỏ tin xảo trong lòng bàn tay, đôi mắt nhịn không được hiện lên một mạt kinh ngạc. Tuy cô không hiểu mấy thứ như ngọc khí này nọ, nhưng cũng nhìn được cái chén này là thứ tốt.
Cô cầm chén ngọc xoay xoay, hai mắt tới tới lui lui nghiêm túc đánh giá. Tuy biểu hiện bên ngoài của cô vẫn luôn rất kiên cường, thực trầm ổn, nhưng sâu trong tâm hồn cô cũng chỉ là một cô gái mới hai mươi mấy tuổi, đối với những thứ đồ vật nho nhỏ xinh đẹp, trong lòng Lý Khanh Khanh vẫn rất thích.
Lý Khanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-co-vo-cuc-pham-thap-nien-70/782873/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.