Lý Khanh Khanh thấy thế, mày liền giật giật, vội nói với đám nhóc bên kia một tiếng, "Tụ tập trước cửa nhà ta làm cái gì?"
Đám nhóc đang ấn Thẩm Nhạc Hương xuống đánh nghe tiếng, quay đầu nhìn lại, tức khắc sợ tới mức bỏ chạy tán loạn. Thẩm Nhạc Hương bò lên từ trên mặt đất lầy lội, duỗi tay liền bắt được một thằng nhóc vừa đen vừa béo. Trên người con bé dơ hề hề, tất cả đều là bùn, khuôn mặt nhỏ cũng biến thành lem luốc như một con con mèo hoa, có thể thấy được lúc nãy nó bị đám nhóc kia đánh đến có bao nhiêu thảm.
Thằng bé mập thấy Lý Khanh Khanh lại đây, vội nhấc chân liền muốn đá vào trên ngực Thẩm Nhạc Hương, Lý Khanh Khanh đen mặt liền ném thẳng cái sọt tới, sọt tre hung hăng đập vào thằng nhóc kia, đồng thời rau dại trong sọt cũng bay ra tả tơi. Thằng nhóc béo bị trúng đau liền gào lên một tiếng, vôi vã sử dụng cả tay lẫn chân muốn bỏ chạy.
Thẩm Nhạc Hương nhìn thấy Lý Khanh Khanh đã trở lại, vội há mồm kêu lên: "Nương, Vương Tiểu Phì trộm đồ nhà mình, không thể để nó chạy."
Lý Khanh Khanh nghe vậy sửng sốt một chút, nhà bọn họ nghèo chỉ còn mạng nhện, có thứ gì đáng giá để mà trộm? Bất quá nếu Thẩm Nhạc Hương đã nói như vậy, Lý Khanh Khanh đương nhiên không có khả năng thả cho thằng nhóc chạy.
Cô nhấc chân đá vào trên mông thằng nhóc mập kia một cái, nó liền không đứng vững, thình thịch ngã xuống trên mặt đất. Vương Tiểu Phì thấy Lý Khanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-co-vo-cuc-pham-thap-nien-70/251791/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.