Đoạn Như Lan cả người ướt đẫm, chiếc váy xinh đẹp để đón khách quý bị bùn bám bẩn không nỡ nhìn. Bởi vì mưa lớn nên mặt đất vô cùng lầy lội, giày cao gót dính chặt vào trong bùn, bà hét một tiếng muốn rút chân ra nhưng suýt chút nữa thì té ngã.
Mưa càng ngày càng nặng hạt, hoa viên lại không có mái che, hai vợ chồng tắm mưa như hai con gà tắm mỡ. Bảo tiêu có vẻ đã đoán trước được trời sẽ mưa, hắn bung dù che tiếp tục giám sát.
Đời này Đoạn Như Lan chưa bao giờ chật vật như vậy, dù không còn sức để thở lại chẳng dám dừng tay. Một khi bà buông tay không làm, bảo tiêu áo đen đứng đằng sau sẽ dùng giọng nói lạnh nhạt thông báo giá trị cổ phiếu của Kỷ thị đã giảm bao nhiêu điểm.
Đoạn Như Lan không biết những thứ này, nhưng nhìn vẻ mặt tái nhợt như tờ giấy của chồng thì có gì không rõ nữa. Điện thoại của Kỷ Văn Chương bị đám người đó cầm lấy, nó liên tục thông báo có cuộc gọi tới. Bảo tiêu còn cố ý đứng trước mặt bọn họ mở loa ngoài – Kỷ Văn Chương nghe thấy trợ lý báo cáo giá cổ phiếu của bọn họ liên tục giảm mạnh, hội đồng quản trị đều đang ngồi trên đống than, chủ tịch mau đến công ti trấn an mọi người. Ông càng nghe trái tim càng ứa máu, nhưng bốn phía đều có họng súng chỉ vào, ông không những không đi được, đến trả lời một câu cũng không thể. Cuối cùng bảo tiêu dứt khoát tắt điện thoại, lạnh lùng nói: "Kỷ tổng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-chi-gai-phan-dien-cua-nam-chinh/749472/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.