Mãi đến lúc đôi bàn tay của Lục Ngũ gia rời khỏi cổ của Tư Vũ, cô mới dám hô hấp, sau đó kinh ngạc phát hiện trong khoảng thời gian ngắn ngủi vừa rồi cô thế nhưng đổ một thân mồ hôi lạnh, sau lưng đã ướt đẫm.
Mà sát khí trên người Lục Ngũ gia như một ngọn núi lớn đè xuống người Tư Vũ, cô quay đầu ho khan, vết máu ở trên khăn trải giường màu trắng như một đóa hồng mai nở rộ.
Nguy hiểm thật...... Tư Vũ dám khẳng định Lục Ngũ gia vừa rồi thật sự có thể bóp chết mình, nếu không phải hắn tự chủ đúng lúc có lẽ bây giờ cô chỉ là một cỗ thi thể, sát khí khổng lồ kia như lưỡi hái của tử thần đặt trên cổ, Tư Vũ suýt chút nữa cho rằng mình khó giữ được cái mạng nhỏ này.
Lục Ngũ gia trầm mặc nhìn Tư Vũ đang bị đè nặng trên giường, mái tóc đen dài của cô gái nhỏ xõa tung trên đệm, khuôn mặt tái nhợt, mắt hạnh lóng lánh nước, trong đó còn chứa sự sợ hãi kinh hoảng chưa tan. Cô gái nhỏ lúc này dù đang ho ra máu nhưng ánh mắt vẫn nhìn hắn chăm chú, biểu tình giống như nhìn thấy quỷ, vô cùng mảnh mai đáng thương.
...... Tựa như chỉ dùng thêm chút lực sẽ vỡ vụn, quá mềm mại quá dễ vỡ y một con búp bê sứ.
Một lúc lâu sau Lục Ngũ gia mới nhắm mắt, cố gắng áp chế sự tức giận khi bị người khác quấy rối giấc ngủ, xoay người rời khỏi người Tư Vũ, ngồi ở mép giường cởi Phật châu đeo ở tay ra, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-chi-gai-phan-dien-cua-nam-chinh/749461/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.