Chương trước
Chương sau
Kỷ Lâm năn nỉ ỉ ôi nửa ngày, Tư Vũ bị bám dính cuối cùng đành phải theo hắn. Lương đạo nghe nói bọn họ đều tham gia chương trình nên rất chi là hào phóng cho hai người nghỉ 3 ngày.
Hứa Thanh Uyển vừa hay đi qua đúng lúc họ nói chuyện, một chữ không sót nghe sạch, cô lập tức dừng lại, ngoài cười nhưng trong không cười nhìn Tư Vũ: "Chúc mừng cô vừa mới vào giới đã được chương trình lớn để ý, không giống chúng tôi không một ai hỏi thăm. Nhưng mà chuyện này có vẻ không được ổn với người mới như cô."
Lời của cô ta trong bông có kim, người không biết nghe còn tưởng Tư Vũ đi cửa sau chứ. Kỷ Lâm lập tức nhíu mày, trầm giọng: "Chọn ai làm khách mời là ban tổ chức quyết định, cô nói vậy ý chỉ tôi cũng không nên tham gia?"
Kỷ Lâm đáp trả cực kì sắc bén khiến sắc mặt Hứa Thanh Uyển cứng đờ, trong ánh mắt chứa sự bi thương:"Kỷ ca, em không có ý này, anh sao có thể so với người mới như cô ta chứ!"
Tư Vũ kéo ống tay áo của Kỷ Lâm ngăn hắn không cãi cọ với Hứa Thanh Uyển nữa. Cô quay đầu lạnh lùng nhìn cô ta: "Hứa Thanh Uyển, cô nói cô không có ai để ý thật sự quá coi nhẹ mình rồi, không phải cô quen rất nhiều nhà đầu tư à, quan hệ truyền thông cũng không tồi, cô muốn tham gia chương trình nào chỉ cần nói một tiếng là được rồi mà?"
Hứa Thanh Uyển không dám thở mạnh. Không có khả năng! Cô gái này sao có thể biết được, cô giữ rất kín! Lúc cô phát hiện ánh mắt Kỷ Lâm nhìn tới có chút tìm tòi, trong lòng Hứa Thanh Uyển hoảng hốt, vội vàng giải thích: "Không phải, đừng nghe cô ta nói bậy, em với họ chỉ là bạn bè với nhau!"
Thà cô đừng nói - vừa nói chẳng khác nào thừa nhận lời của Tư Vũ, bạn bè —— ai tin chứ?
Tư Vũ cố ý không đè nén âm lượng, câu này của Hứa Thanh Uyển tựa hồ là hét lên nên mọi người xung quanh đều nghe thấy. Ánh mắt không tín nhiệm trước kia dành cho Tư Vũ giờ phút này lại chuyển hết sang Hứa Thanh Uyển.
Cô ta là người rất có duyên ở đoàn phim, luôn bảo trì quan hệ tốt với người khác, trà chiều mỗi ngày đều là Hứa Thanh Uyển mua. Lúc trước còn có người nghi ngờ cô ta kiếm đâu ra nhiều tiền như thế, bây giờ nghe Tư Vũ nói mọi người đều hiểu rõ: Khó trách mỗi ngày Hứa Thanh Uyển đều mặc quần áo hàng hiệu, cũng chưa từng nghe nói gia đình cô ta giàu có gì. Thì ra nguyên nhân là đây!
Kỷ Lâm vẫn luôn coi lời chị gái nói là chân lý, hắn cảm giác được Tư Vũ không hề thích Hứa Thanh Uyển, dù sao bản thân cũng không thích người này vì thế chém thêm một nhát: "Chị Tư Vũ không hề nói bậy, cô uống trà ăn cơm cùng Vương Đổng nghĩ mọi người đều không thấy à?"
Sắc mặt Hứa Thanh Uyển lập tức trắng bệch.
Cô nhận thấy tầm mắt bốn phương tám hướng đều đang nhìn mình, trên mặt nóng rát, không biết có phải ảo giác hay không cô còn nghe thấy được có người chỉ chỉ trỏ trỏ. Hứa Thanh Uyển rất nỗ lực tạo ấn tượng tốt trong đoàn phim, hôm nay lại bị hai ba câu của Tư Vũ phá nát, cô vừa thẹn vừa hận, cảm thấy cả người không được tự nhiên, đến cả dũng khí hỏi Tư Vũ tại sao biết cũng không có, chỉ muốn chạy trốn khỏi nơi này – vì vậy liền xoay người bước đi.
Hứa Thanh Uyển hoảng loạn một đường từ cửa hông chạy ra lại bị phóng viên nằm vùng gần đó ngăn cản. Điện ảnh của Lương đạo được giữ rất kín, không hề trả lời bất kỳ cuộc phỏng vấn nào, phóng viên đành phải ngồi xổm trước cửa ôm cây đợi thỏ, vừa lúc gặp được Hứa Thanh Uyển ánh mắt lập tức sáng ngời vội vàng cầm microphone bước tới.
"Chờ một chút cô gái xinh đẹp ơi, tôi là phóng viên của kênh giải trí Chanh Tử, có thể hỏi cô một số vấn đề được không? Cô yên tâm, sẽ không liên quan gì đến nội dung phim, tôi nghe nói trong đoàn phim có một diễn viên tên là Chu Tư Vũ, cô biết cô ấy chứ? Nghe nói Chu Tư Vũ có quan hệ rất tốt với siêu sao Kỷ Lâm nhỉ?"
Phóng viên vô cùng hưng phấn, cuối cùng hắn cũng túm được một người. Từ bài đăng trên diễn đàn hôm nọ, Tư Vũ trong một đêm trở thành tiêu điểm trên Weibo, các fans của Kỷ Lâm từ trước đến nay cực kì ghét nữ diễn viên diễn cùng với hắn nhưng lại tán thưởng Tư Vũ, cũng giúp đỡ cô trong scandal lần này rất nhiều - khó tránh khỏi có người nghi ngờ mối quan hệ giữa hai người.
Chỉ tiếc mỗi lần Tư Vũ rời khỏi đoàn phim đều có bảo tiêu của Lục gia đưa đón, phóng viên không hề sờ được bóng người, lần này thật vất vả mới gặp được Hứa Thanh Uyển lập tức hỏi cô một tràng dài.
Hứa Thanh Uyển ngẩn người nhưng rất nhanh đã phản ứng lại, cô nở nụ cười hào phóng: "Anh nói Tư Vũ à...... Quan hệ giữa bọn họ rất khó nói...Trong lúc đóng phim Tư Vũ thường xuyên đến phòng nghỉ tìm Kỷ ca."
Phóng viên hỏi lại: "Nghĩa là Chu Tư Vũ chủ động tiếp cận Kỷ Lâm? Cô có thể nói kĩ hơn một chút không?"
Nụ cười trên môi Hứa Thanh Uyển càng sâu: "Tất nhiên có thể."
......
《Khiêu chiến bất khả tư nghị》 được quay ở Giang Thành, Tư Vũ và Kỷ Lâm đều là khách mời đặc biệt, sau khi nói chuyện với Lương đạo liền bay về. Chương trình lần này thuê một căn biệt thự ở ngoại ô làm trường quay, hai người vừa mới xuống máy bay chương trình đã cử người ra tiếp đón.
Dẫn đầu là một cô gái mảnh khảnh, vừa thấy Tư Vũ liền vui mừng ra mặt, còn lấy ra tạp chí Tư Vũ chụp ảnh bìa hồi nọ xin cô ký tên, chờ được như nguyện mới vui rạo rực cất kĩ tạp chí, nhìn về phía Kỷ Lâm: "Kỷ ca, mọi người đều đến đông đủ rồi chỉ chờ hai người thôi."
Kỷ Lâm nhìn bộ dáng nhiệt tình của cô, hỏi: "Cô rất thích chị Tư Vũ?"
Cô gái kia đắc ý trả lời: "Đúng vậy, từ đầu tôi đã chú ý đến chị Tư Vũ, bây giờ nhìn được người thật quả nhiên đẹp hơn trong ảnh rất nhiều."
Tư Vũ được khen đến đỏ cả mặt, ai ngờ em trai ngốc nhà cô còn gật đầu vô cùng tán đồng: "Nói đúng!"
Hai con cá kho đồng hương gặp đồng hương, nước mắt lưng tròng kích động ngồi tám nhảm với nhau, cuối cùng anh camera nhắc nhở sắp muộn rồi đoàn người mới vội vàng lên ô tô của chương trình chạy tới khu biệt thự.
Bởi vì toàn bộ hành trình đều được quay lại, cô gái kia liền làm người chủ trì tạm thời, hỏi mấy vấn đề làm không khí thêm sôi động: "Tất cả mọi người đều nói chương trình của chúng tôi là "Tình hữu nghị thất bại thảm hại", mọi người đều trở thành kẻ thù của nhau, vậy bỏ được lừa người kia không?"
Kỷ Lâm tự tin tràn đầy: "Tôi nhất định sẽ cùng một đội với chị Tư Vũ, việc này không cần lo lắng cũng không nghĩ tới luôn!"
Tư Vũ mỉm cười: "Tùy duyên, người khác chết cũng không phải mình chết."
Biểu tình chắc chắn của Kỷ Lâm với biểu tình mặc cho số phận của Tư Vũ đối lập quá mãnh liệt, cô gái chủ trì nhịn không được cười thành tiếng: "Kỷ ca, cậu kiềm chế một chút, chị Tư Vũ tỷ có vẻ không thủ hạ lưu tình với cậu đâu."
Xe rất nhanh đi tới đích, cô gái chủ trì một bên dẫn họ vào, một bên giới thiệu khách mời tham gia, lúc đầu còn không sao nhưng vừa nhắc tới tên "Sở Song Nghiên" Kỷ Lâm liền nhịn không được hạ giọng gằn một tiếng.
Tư Vũ ngẩn người, Sở Song Nghiên...... Không phải nữ phụ của 《 Siêu sao sủng trước cưới sau 》sao, cô ấy cũng tham gia này chương trình kỳ này?
Nói đến Sở Song Nghiên, nhà cô chơi thân với Kỷ gia, cô cùng Kỷ Lâm coi như là thanh mai trúc mã. Từ nhỏ đã được Đoạn Như Lan vô cùng yêu thích, bà vẫn luôn có ý nghĩ muốn hai nhà kết thành thông gia, đáng tiếc Kỷ Lâm không chút tình cảm nào với Sở Song Nghiên, thậm chí có chút phiền chán cô gái mắc bệnh công chúa này. Tránh né mãi không được, thậm chí nguyên nhân hắn vào giới giải trí một phần cũng bởi vì bị Đoạn Như Lan với Sở Song Nghiên áp bách.
Sở Song Nghiên đuổi theo Kỷ Lâm cũng bước vào giới giải trí, dựa vào khuôn mặt xinh đẹp "với" bệnh công chúa cô thế nhưng có không ít fans trung thành. Sở Song Nghiên hành sự luôn luôn rêu rao, còn công khai nói Kỷ Lâm chính là hình mẫu lý tưởng của bản thân, chẳng qua có gia tộc làm hậu trường nên mới một đường xuôi gió xuôi nước.
"Thứ phiền toái này cũng tới đây...... Tại sao không có ai nói cho tôi một tiếng?" Kỷ Lâm đen mặt hỏi.
Cô gái kia ngượng ngùng: "Quan ảnh hậu có việc đột xuất không thể tới nên chương trình phải tìm người thay thế, chuyện này quá đột nhiên chưa kịp nói cho cậu......" Sở dĩ tìm Sở Song Nghiên bởi vì cô ấy yêu cầu mãnh liệt, thứ hai là có chủ đề!
Sở Song Nghiên thích Kỷ Lâm đã là chuyện công khai, ghép hai người cùng một chỗ có thể tăng rất nhiều nhiệt độ, mua bán có lời như thế chương trình tất nhiên vui mừng đồng ý.
Nếu đã tới đây tất nhiên không có khả năng buông tay, sắc mặt Kỷ Lâm nặng nề không nói một lời đi theo Tư Vũ bước vào biệt thự.
Sáu vị khách mời còn lại đã chờ ở phòng khách, cô gái nọ vừa nhìn thấy Kỷ Lâm liền vui sướng gọi một tiếng "A Lâm", đứng lên bước tới chỗ hắn.
Kỷ Lâm kêu khổ không ngừng, hắn thật sự không thích đứa con gái được nuông chiều này, thấp giọng nói: "Chị, đi mau đi mau, bị cô ấy bắt được là tiêu đời."
Vừa nói vừa đẩy Tư Vũ vòng qua nửa căn phòng, ngồi xuống vị trí cách Sở Song Nghiên xa nhất.
Sở Song Nghiên trừng mắt nhìn Tư Vũ, nếu ánh mắt có thể hóa thành dao găm thì Tư Vũ sớm đã trở thành thịt vụn. Cô cũng muốn qua đó ngồi nhưng sofa đã chật kín, những người khác cũng là minh tinh có danh tiếng, camera còn đang tiếp tục quay, Sở Song cũng không muốn quá khác người nên chỉ có thể không tình nguyện trở về chỗ cũ.
Tư Vũ vô tội chịu vạ lây, cô lại hối hận vì sao hồi trước mình có thể nghĩ ra tình tiết cẩu huyết như vậy... nhưng hiện tại nói gì cũng đã muộn, Tư Vũ làm bộ không nhìn thấy tầm mắt của Sở Song Nghiên, ngắm nghía xung quanh một hồi. Chương trình hình như đã sửa sang lại biệt thự, đồ dùng đều đổi thành thời xa xưa, nhìn qua giống như một tòa lâu đài cổ.
Cô còn đang tò mò đánh giá, bỗng người bên cạnh đưa tới một ly nước ấm, nhẹ giọng nói: "Lúc trước thường xuyên nghe Lương đạo nhắc tới tìm được một khối kho báu, hình như là cô hả? Đi đường mệt nhọc, uống một ly nước ấm nhuận hầu."
Tư Vũ quay đầu thấy một người đàn ông anh tuấn ngồi bên cạnh, khuôn mặt hắn vô cùng ôn hòa giống vị chính nhân quân tử - rất dễ dàng khiến người khác có hảo cảm. Thấy Tư Vũ có chút chần chờ, hắn hiểu rõ cười cười, tự giới thiệu: "Tôi là Ôn Viễn, có lẽ đây là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt, nhưng chuyện về cô tôi đã nghe không ít."
Ôn Viễn? Vị ảnh đế trẻ tuổi nhất trong lịch sử?
Tư Vũ đã từng nghe qua nhưng cô cho rằng loại người này không dễ tiếp cận, nhưng hiện giờ lại cảm thấy hoàn toàn trái ngược, trên người Ôn Viễn có loại khí chất khiến người khác không tự giác muốn tới gần, mà đối với Tư Vũ thì chỗ quan trọng nhất là —— vận khí của Ôn Viễn rất tốt, cực kì tốt, còn không phân cao thấp với Kỷ Lâm.
"Anh nghe được những gì?" Tư Vũ "bị" hai người có vận khí tốt kẹp ở giữa, thoải mái đến nheo mắt, cô nhận lấy ly nước Ôn Viễn đưa tới uống một ngụm nhỏ, đôi mắt cong cong, tâm tình tốt hỏi.
Từ góc độ của Ôn Viễn biểu tình của Tư Vũ lúc này cực kỳ giống một con mèo nhỏ, chỉ tiếc sắc mặt quá tái nhợt khiến người khác không khỏi có một chút thương tiếc.
Ôn Viễn không tự chủ hạ thấp âm lượng như là sợ quấy nhiễu đến Tư Vũ: "Nghe được thân thể cô không tốt còn suốt ngày đóng phim, quả thật không muốn sống nữa."
Tư Vũ nhìn hắn trên dưới một lượt, cười nói: "Tôi cảm thấy anh càng cố gắng, anh đây là khen tôi hay là châm chọc tôi vậy?"
Tính tình của cô gái này thật thẳng thắn, đây là ấn tượng đầu tiên của Ôn Viễn đối với cô, ốm yếu nhưng khí thế cũng không yếu, khiến người khác thương tiếc chứ không hề thương hại, Ôn Viễn rất ít thấy cô gái nào như vậy, hơn nữa thái độ nghiêm túc của Tư Vũ đối với việc đóng phim càng khiến hắn có thêm hảo cảm.
"Tất nhiên là khen cô." Ôn Viễn cười: "Khó được có cơ hội tham gia cùng một chương trình, đây chính là duyên phận, hy vọng lát nữa sau khi rút thăm chúng ta có thể cùng một đội."
Kỷ Lâm vẫn luôn yên lặng ngồi ở bên cạnh nhưng vừa nghe những lời này Kỷ tiểu thiếu gia liền nhịn không được, đồng đội gì chứ, chị gái nhất định sẽ cùng một đội với hắn!
"Ôn Viễn, anh nói đủ chưa, đừng dùng những lời dỗ dành fans mà nói chuyện với chị Tư Vũ, chị ấy cần anh dỗ dành à?" Kỷ Lâm giống như phát hiện ra một "con heo" muốn trộm cải trắng nhà mình, ánh mắt vô cùng cảnh giác nhìn Ôn Viễn, gằn từng tiếng: "Anh chỉ có duyên không có phận thôi!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.