Chương trước
Chương sau
Tổng giám đốc Hoàn Nghệ tự mình tới thị sát hình như có quan hệ không tồi với Chu Tư Vũ —— khi mọi người nghe được tin Lục Tinh Châu đầu tư gấp bốn lần cho đoàn phim thì lời đồn này như mọc cánh bay đi khắp nơi.
Sau khi Tư Vũ hóa trang xong bước ra ngoài liền nhạy bén phát giác ánh mắt của người xung quanh nhìn cô có chút khác, trong sự tò mò còn có kiêng kị.
Dù sao cũng là người con gái có quan hệ với Lục gia! Tư Vũ không biết trong lòng mọi người đã âm thầm đặt cho cô một biệt hiệu "Không thể trêu chọc".
"Anh không phải rất bận à?" Tư Vũ nhìn Lục Tinh Châu nghênh ngang bước theo cô, xoa xoa ấn đường. Toàn bộ người Lục gia thật ra đều làm thấp bản thân nhưng thái độ của Lục Tinh Châu lần này rất khác thường, làm mình làm mẩy xuất hiện, còn tỏ ra quen biết cô, không biết hắn có ý đồ gì?
"Vội hay không cũng không phải chuyện tôi quyết định được, Ngũ gia chưa gọi tôi về thì tôi nào dám về." Lục Tinh Châu cúi nhấn chữ trên điện thoại, hình như đang báo cáo chuyện gì đó cho ai. Hắn oán giận nói: "Đang êm đẹp sửa kịch bản làm gì, quay nốt cho xong rồi đi về chứ, làm hại tôi không dám về báo cáo kết quả cho Ngũ gia."
Vừa rồi Lương đạo nói sửa kịch bản của Tư Vũ, cô không rên một tiếng liền đồng ý, Lục Tinh Châu trợn tròn mắt, dùng tất cả mọi cách đều không khuyên được cô gái bướng bỉnh này. Kết quả là thời gian ở lại đoàn phim của Tư Vũ được kéo dài, không biết lúc nào mới trở về lại Giang Thành.
Sớm biết liền đóng gói chuyển phát nhanh đem về, còn phí tiền làm cái gì! Con thỏ giảo hoạt này cầm được tiền liền chạy!
Lục Tinh Châu đấm ngực dậm chân nhưng cũng chỉ dám nghĩ trong lòng. Cô gái nhỏ này chính Ngũ gia chỉ định muốn chiếu cố tốt, chẳng may Tư Vũ đi cáo trạng hắn,nói không chừng hắn sẽ bị ném qua châu Phi đào khoáng, dù sao Lục Ngũ gia cũng không xem trọng thân tình, Lục Tinh Châu hoàn toàn tin tưởng chuyện này có thể xảy ra.
"Lương đạo coi trọng tôi, cho tôi cơ hội, tôi tất nhiên phải quý trọng." Tư Vũ cười tủm tỉm nói. Sức khỏe của cô không thể đóng phim dài ngày, vốn dĩ Tư Vũ chỉ định diễn xong liền chạy lấy người nhưng Hứa Thanh Uyển có ý muốn nhằm vào cô, Tư Vũ cũng không phải thánh nhân, nếu Hứa Thanh Uyển dù cố ý hay vô tình muốn đuổi cô ra khỏi đoàn phim thì cô càng phải ở lại!
"Lục tổng, lần này cảm ơn anh, nếu không phải anh tiếp tục đầu tư tôi phải nuốt ấm ức rời đi rồi, nghĩ lại cũng thật không cam lòng." Tư Vũ khẽ thở dài.
Lục Tinh Châu hừ lạnh một tiếng: "Cô là người của Ngũ gia, bị người khác bắt nạt không phải đánh vào mặt Lục gia sao? Kỷ gia mấy năm gần đây chưa gặp sóng gió gì nên có chút đắc ý vênh váo, biết đây là hạng mục của Hoàn Nghệ còn dám làm như vậy, nói hủy đầu tư liền hủy đầu tư, không coi Lục gia chúng ta vào mắt đúng không?"
Tư Vũ: "......" Cô lúc nào thành người của tên bệnh thần kinh ấy! Ai đồng ý?
Nghe ý tứ của Lục Tinh Châu, Lục ngũ gia hình như có chút bất mãn với Kỷ gia, Tư Vũ cũng không có chút hảo cảm nào nhưng vấn đề Kỷ Lâm là con trai độc nhất của Kỷ gia a! Chẳng may Kỷ Lâm bị chuyện này ảnh hưởng......
Tư Vũ vội vàng nói: "Chuyện về Kỷ gia, có thể để tôi tự xử lý được không, tôi với họ có chút vấn đề khó nói......"
Lục Tinh Châu nhìn cô một cái, không nói gì cúi đầu tiếp tục ấn điện thoại, nhưng không đến vài giây sắc mặt của hắn biến đổi: "Không ổn, Ngũ gia cho tôi vào danh sách đen!"
Tư Vũ: "...... Ha?"
Biểu tình Lục Tinh Châu hoảng hốt: "Lúc tôi nói với chú ấy lịch quay của cô sẽ kéo dài, trong khoảng thời gian ngắn không thể trở về Giang Thành......"
Lục Tinh Châu vẻ mặt như sắp chết, tựa hồ có thể nhìn thấy tương lai bi thảm đang vẫy tay chờ hắn.
Khóe miệng Tư Vũ cứng lại, định lấy ra điện thoại giải thích cho Ngũ gia, lần trước sau khi vị ấy đại giá quang lâm Tư Vũ liền phát hiện di động có lưu một dãy số lạ. Nhưng lúc Tư Vũ định gọi, lại phát hiện —
Cô cũng bị cho vào danh sách đen.
"......" Được rồi, không muốn nghe vậy cô không gọi nữa. Tư Vũ nghĩ thầm, Lục ngũ gia ngài không phải Lục ba tuổi chứ, tức giận liền cho người vào danh sách đen, có cần như vậy không?
Đúng lúc này Lương đạo hô tập hợp, Tư Vũ vội bỏ qua Lục Tinh Châu chạy tới, Thẩm Duyệt cầm quần áo chạy theo sau, nhỏ giọng nói: "Chị Tư Vũ, chị còn đang sốt nhẹ đó, thật sự không sao chứ?"
"Không có việc gì, chị quen rồi, không khí ở đây cũng ổn." Tư Vũ ỷ có người vận khí tốt ở gần nên không coi chút sốt nhẹ này là việc gì lớn.
Thẩm Duyệt không lay chuyển được cô đành phải mang theo thuốc bước sát theo sau, sợ cô mệt mỏi quá độ ngã xuống.
Đi đến chỗ Lương đạo, Tư Vũ liền thấy Hứa Thanh Uyển, cô ta hình như đã điều chỉnh tâm lý tốt, nhìn Tư Vũ còn có thể toét miệng cười giống như không có chút khúc mắc nào. Kỷ Lâm cũng bị gọi lại đây, thần sắc hắn có chút buồn bực, Tư Vũ đến gần cũng chỉ cúi đầu nhìn xuống dưới đất, thế nào cũng không chịu ngẩng đầu lên.
Hứa Thanh Uyển nhẹ nhàng cười: "Tư Vũ, không nghĩ cô có quan hệ tốt với Lục tổng như vậy."
Tư Vũ lười để ý cô ta, bước đến bên người Kỷ Lâm. Lúc cô tới gần, hắn không tự giác mím môi thành một đường thẳng, ý đồ giả vờ không hề để ý, nhưng chỉ một câu của Tư Vũ đã khiến hắn tan vỡ.
"Đừng giận, chị chưa bao giờ nghi ngờ em." Tư Vũ chọc cánh tay của Kỷ Lâm, đứa nhỏ ngốc này vẫn không chịu nhìn cô, dưới chân lại bước đến gần cô một chút, Tư Vũ vừa thấy không nhịn được ý cười:"Thôi thôi, nhìn đi chị có việc gì đâu, còn có thể tiếp tục đóng phim cùng em, đừng tức giận nữa được không?"
Kiên nhẫn đợi một lúc, thanh âm rầu rĩ của Kỷ Lâm mới truyền đến: "Chị cái gì cũng không chịu nói cho em......" Ngay cả Đoạn Như Lan đi tìm Tư Vũ lúc nào hắn cũng không biết!
Hắn là em trai ruột của Tư Vũ, cũng là một người trưởng thành, những sự việc này nên để hắn giải quyết mới đúng! Nhưng hắn lại không hay biết gì lâu như vậy, chị gái chịu ấm ức cũng không biết, mãi đến lúc Đoạn Như Lan ra lệnh cho Kỷ thị hủy đầu tư, suýt chút nữa thì Tư Vũ bị đuổi ra khỏi đoàn phim...... Hắn không muốn là người cuối cùng biết được sự việc!
Tư Vũ thấy Kỷ Lâm có ý định nhắc lại chuyện cũ, vội vàng lời hay ý đẹp an ủi, trong lúc hỗn loạn bản thân đồng ý bao nhiêu điều kiện cũng không biết. Cuối cùng Kỷ Lâm nghe cô nói "Chỉ cần em không tức giận kêu chị làm cái gì cũng được", khóe môi có chút đắc ý.
"Chính là chị nói." Kỷ Lâm lập tức tính toán ở trong lòng.
Tư Vũ vội gật đầu: "Chị nói chị nói."
Kỷ Lâm híp mắt cười giống như con hồ ly nhỏ trộm được gà, hắn nhân lúc Tư Vũ đi nghe Lương đạo giải đáp kịch bản liền nói với trợ lý Tiểu Ngải: "Lúc trước hình như đài Lục Quả muốn mời em tham gia chương trình 《 Khiêu chiến bất khả tư nghị 》làm khách quý đúng không?"
Tiểu Ngải nghi hoặc: "Đúng vậy, bọn họ đã đưa thiếp mời nhưng lúc ấy không phải nói có khả năng xung đột với lịch trình của cậu nên đã từ chối sao?"
《Khiêu chiến bất khả tư nghị 》 là gameshows có ratings cao nhất trong mấy năm gần đây, chương trình có 6 khách mời cố định, mỗi kì sẽ mời hai vị minh tinh bí mật tham gia, hai người một tổ rút thăm chia làm bốn tổ, nhưng điều thú vị nhất là: Hai người bị cho vào một tổ thật ra cũng không phải đồng đội của nhau, đồng đội chân chính của bọn họ ở một tổ khác, cho nên nhiệm vụ của mỗi người không những hoàn thành khiêu chiến mà còn ngáng chân chính đồng đội cùng một tổ với mình.
Cũng bởi vì thế mà chương trình này còn có tên "Tình hữu nghị thất bại thảm hại" với "Đến đây chúng ta thương tổn lẫn nhau", lần nào có 2 minh tinh quan hệ tốt với nhau mà tham gia cùng một kì đều sẽ nghi ngờ tình nghĩa giữa hai người. Dù sao thì chuyện bán rẻ đồng đội ai cũng rất chuyên nghiệp.
Kỷ Lâm gật đầu nói: "Chị nói chuyện với bọn họ xem vị minh tinh còn lại đã mời được ai chưa, nếu chưa có thì nói cho bọn họ nếu có thể mời được chị của em...... Chu Tư Vũ ấy, em sẽ đồng ý tham gia!"
Không phải thử thách sự ăn ý giữa hai người sao, Kỷ Lâm tự tin tràn đầy nghĩ hắn cùng chị gái huyết mạch tương liên, những người khác sau khi tham gia chương trình liền hoài nghi lẫn nhau, chắc chắn là chưa đủ thân thiết, chỉ cần hắn đi cùng với Tư Vũ đảm bảo thắng rất dễ dàng!
Tư Vũ cũng không biết em trai ngốc đã nghĩ kế bắt cô tham gia chương trình, cô cùng Hứa Thanh Uyển sau khi cẩn thận nghe Lương đạo nói xong kịch bản mới, sắc mặt Tư Vũ như thường nhưng Hứa Thanh Uyển lại không tốt lắm.
"Lương đạo, nếu sửa như vậy không phải Vân Hòa coi như là nữ 3 sao, sẽ có chút ảnh hưởng tới tình tiết khác......" Hứa Thanh Uyển nắm quyền, trong lòng vừa kinh vừa giận.
Cô chưa bao giờ nghĩ tới chính mình ăn trộm gà không thành còn mất nắm gạo, không những không đuổi được Tư Vũ ra khỏi đoàn phim còn tăng thêm suất diễn cho cô ta!
Lúc đầu Vân Hòa chỉ xuất hiện vài phút mở đầu, bây giờ Lương đạo thay đổi cốt truyện Vân Hòa bị phản quân tra tấn đến chết thành bị thủ lĩnh phản quân bắt được – chính là tân hoàng do Kỷ Lâm đóng vai, tân hoàng thưởng thức ngạo khí thà chết cũng không nói nửa lời của cô, cũng thán phục cô một cô gái yếu đuối đứng trước thiên quân vạn mã cũng không mảy may run sợ, còn có thể từng câu từng chữ nói ra "Tội trạng" của hắn, nữ tử như thế tân hoàng không bỏ được giết cô, cũng không thể thả hổ về rừng vì thế giam cầm Vân Hòa ở dưới mật thất trong tẩm cung.
Sau khi tân hoàng đăng cơ, nắm giữ vạn dặm giang sơn, mỹ nhân vô số nhưng vẫn thường xuyên xuống địa cung trò chuyện với Vân Hòa, thái độ của cô đối với tân hoàng cũng chưa bao giờ mềm mại, suốt ngày không nói nửa lời, chỉ có khi nào tân hoàng hỏi cô những vấn đề về nhân sinh cô mới chịu mở miệng, êm tai giải thích ý nghĩ của mình. Học thức cùng khí độ của Vân Hòa khiến tân hoàng thuyết phục. Hàng năm chịu cảnh giam cầm, hơn nữa thân thể Vân Hòa vốn đã suy yếu, thân hình cô chỉ còn da bọc xương, không giống nữ nhân thướt tha nào trong hậu cung nhưng tân hoàng không ngại, luôn muốn tới gần cô.
Về sau bí mật này bị Vân Mộng phát giác, trải qua những ân oán tình cừu cô sớm đã yêu người nam nhân này, bỗng nhiên phát hiện tỷ tỷ thế nhưng không chết, còn trở thành nốt chu sa trong lòng tân hoàng, vì thế lòng đố kị như tằm ăn lên, một ngọn lửa đốt cháy địa cung hại chết Vân Hòa.
Kịch bản mới hiển nhiên càng hấp dẫn hơn trước, nhân vật Vân Hòa được khắc họa tới cực hạn, Hứa Thanh Uyển biết nếu Lục gia đã chắn ngang một chân, nhà tài trợ Vương Đổng đứng đằng sau cô nhất định một cái rắm cũng không dám phóng càng đừng nói thay cô sửa kịch bản, chỉ có thể cắn răng ra trận.
Lần này Hứa Thanh Uyển không dám làm chuyện gì xấu, loại chuyện trong lúc diễn sửa kịch bản cũng không nhắc tới. Nhưng Tư Vũ càng quay càng có thêm nhiều ý tưởng, dù gì lúc đầu cô cũng là một người sáng tác tất nhiên tư duy thiên mã hành không, có linh cảm liền chạy đến thảo luận với Lương đạo khiến ông vô cùng vui sướng vì bản thân tìm được bảo bối, chỉ dạy Tư Vũ càng thêm có tâm.
Có Lục Tinh Châu tự mình tọa trấn nên tình hình quay phim vô cùng thuận lợi, rất nhanh đã tới cảnh Kỷ Lâm đóng vai tân hoàng diễn phối hợp với Tư Vũ.
Đợi Kỷ Lâm thay xong quần áo bước ra, Tư Vũ nhìn đến ánh mắt sáng ngời, khó trách hắn có số lượng fans khổng lồ, khuôn mặt này, dáng người này, đôi chân này...... Chậc chậc chậc, Tư Vũ nhìn bộ dáng phong thần tuấn lãng của em trai bỗng nhiên cảm thấy có chút vinh dự, lại không nghĩ tới em trai cũng nhìn cô, trong lòng suy nghĩ: Bông cải trắng mềm mại này hắn nhất định phải xem trọng, tuyệt đối không thể bị người khác ngắt đi!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.