Edit & beta: Tịch Hạ
Hai người lăn lộn cả buổi chiều, lúc đi ra bệnh viện đã là năm giờ tối.
Trường học tan học lúc năm giờ hai mươi lăm, bây giờ đi qua cũng vô ích, Đường Ninh Tề chặn một chiếc taxi, nói đưa Tô Khê Nghiêu về nhà trước.
Tô Khê Nghiêu mãnh liệt cho rằng đầu óc nam chính có hố: "... Cậu là thánh mẫu à?"
"Hửm?"
"Lấy ơn báo oán."
Đường Ninh Tề dở khóc dở cười theo lời cô nói, anh phải bảo vệ lòng tự ái của cô gái nhỏ cho thật tốt, không thể chọc thủng, nếu không để cho cô biết anh biết cô thích anh, phỏng chừng sẽ xù lông ngay.
Vì đụng trúng giờ cao điểm, trên đường hơi kẹt xe.
Hai người ngồi ở đằng sau, Tô Khê Nghiêu muốn dỗi người, dùng sức xoát âm độ hảo cảm. Nhưng kỳ lạ là cho dù cô nói cái gì, nam chính đều có bộ dáng bao dung "Được được được, cậu nói gì cũng đúng".
Luôn có một loại... Dự cảm xấu.
Không không không!
Sẽ không, nhất định là ảo giác.
Hôm nay là thứ năm, còn ba ngày nữa là cô có thể kiểm tra độ hảo cảm rồi, hai ngày này thành thật an phận chút, chờ thứ hai xem độ hảo cảm rồi định chế sách lược. Quyết định xong, Tô Khê Nghiêu dứt khoát nhắm mắt dưỡng thần, không nói một lời.
Đường Ninh Tề chỉ cho là cô mệt mỏi, còn dặn dò tài xế lái chậm một chút.
Không biết qua bao lâu, cuối cùng đã tới dưới tiểu khu Tô Khê Nghiêu ở, thiếu niên do dự một chút, cách áo sơ mi mỏng manh đẩy cánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-chi-gai-cua-nu-chinh-hoa-tho-ti/224228/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.