Edit & beta: Tịch Hạ
Tô Khê Nghiêu ngồi ở trong góc, vẻ mặt phức tạp nhìn vào bức thư tình màu hồng trong ngăn kéo, phía trước có một đám con gái đang ở chung một chỗ không coi ai ra gì mà nói xấu người khác, hoàn toàn không để ý một nhân vật chính trong đó đang ở ngay sau lưng.
"Bây giờ có vài người đạo đức bại hoại, không có điểm mấu chốt cũng không có tiết tháo, cái gì cũng muốn cướp, muốn có mọi thứ, ngay cả bạn trai của bạn thân cũng muốn cướp, thật kinh tởm."
"Người ta mặt dày đi làm tiểu tam, cậu còn hy vọng nó biết xấu hổ à?"
"Nói cũng đúng."
“Vẫn là thấy thương Trình Tuyết nhất.” Một cô em trong đó cố ý cất cao giọng: “Coi Tô Khê Nghiêu là bạn thân, kết quả lòng tốt đem cho con chó ăn, bị con nhỏ đó đâm sau lưng, suýt mất bạn trai, đứa nào đó còn không biết xấu hổ ngồi ở đây, là tui tui đã sớm nhảy lầu vì xấu hổ rồi. "
“Quên đi.” Trình Tuyết bị vây ở giữa, cắn môi, vẻ mặt sa sút nói: “Coi như tui chịu thiệt mua một bài học vậy, sau này...”
"Tiểu Tuyết, bà quá hiền rồi."
"Đúng đó..."
Mặt Tô Khê Nghiêu không cảm xúc nhìn họ chỉ gà mắng chó, trong lòng không những không có dao động gì, thậm chí còn thấy có chút buồn cười.
Sáng sớm hôm nay cô xuyên không tới đây.
Đời trước Tô Khê Nghiêu hai mươi mốt tuổi, là một đứa trẻ mồ côi, lúc ba tuổi ba mẹ nuôi qua đời, vừa tốt nghiệp đại học, cô nằm trên giường đọc một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-chi-gai-cua-nu-chinh-hoa-tho-ti/224225/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.