Cầm bức họa của Lư thị và Từ Ấu Vi đi tìm người, Cố Diệu không nghĩ đó là họ hàng thân thích tìm đến.
Từ Ấu Vi quốc sắc thiên hương, Lư thị tuy đã nhiều tuổi nhưng không khó nhìn ra lúc còn trẻ cũng là một mỹ nhân, mẹ con hai người lại giống nhau như vậy, có thể nói gặp một lần khó quên.
Cho nên họ mới cầm bức họa, một đường tìm đến Vân Thành.
Cố Diệu đoán có lẽ là Chu Ninh Sâm, Trần Hải không trở về nhất định hắn đã nhận được tin tức, nhưng người như hắn sẽ gióng trống khua chiêng tìm Từ Ấu Vi ư?
Trong sách có nói Từ gia bị sát hại ở Ngọc Khê Sơn, nhưng trên Ngọc Khê Sơn lại không có sơn tặc. Chẳng lẽ có một đám người khác mai phục trên Ngọc Khê Sơn, muốn hại người Từ gia.
Sau đó Lưu Vĩ Trạm đến Tây Bắc tìm kiếm một vòng trên Ngọc Khê Sơn không có kết quả, liền giết hết người trong thôn, lấy lý do là tiêu diệt thổ phỉ.
Bọn họ ngồi xe ngựa đi theo cốt truyện mà đến Tây Bắc, đám người kia cũng nhanh chóng tìm đến đây sao?
Cả người Lư thị phát run: “Đã phải lưu lạc đến Tây Bắc này vì sao còn có người muốn đuổi giết chúng ta không buông!”
Cố Diệu vỗ vỗ tay Lư thị: “Mẫu thân, người đừng quá lo lắng, bọn chúng ngoài sáng chúng ta trong tối, huống hồ Yến Chu đã tỉnh lại, không phải sợ.”
Lư thị sợ hãi một trận, nếu bọn họ vào Vân Thành, có phải đã bị sát hại không…
Ngược lại Cố Diệu không sợ, tới một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-chi-dau-cua-nu-chinh-trong-truyen-nguoc/219346/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.