Edit + Beta: Gà mimi
Trong màn đêm u tịch, gió đêm thổi qua mặt Cố Diệu làm cho một vài sợi tóc đen phấp phới rơi xuống.
Người sau lưng không có động tĩnh nào, Cố Diệu hỏi thêm lần nữa: “Từ Yến Chu, có phải huynh tỉnh rồi không?”
Nàng nghe được một tiếng ho khan ẩn nhẫn.
Từ Yến Chu mở mắt ra, ho khan một tiếng đã đau đến lồng ngực, miệng tràn đầy vị máu.
Phương hướng này có thể nhìn thấy gò má Cố Diệu, bóng đêm quá sâu, chàng không thấy rõ diện mạo của nàng, chỉ nhìn thấy một hình dáng mơ hồ, hết sức ôn nhu.
Chàng thật sự không thể tưởng tượng được một cô nương yếu đuối như Cố Diệu lại cõng mình vào thôn cầu y.
Chàng muốn hỏi Cố Diệu một câu có mệt hay không.
Nhưng vì vết thương trên người, nói chuyện cũng là một việc khó khăn.
Cảm giác mình không sống được bao lâu nữa, cho nên có liều cái mạng cũng phải kéo theo Lý Thành Lượng. Chàng bị thương quá nặng, phỏng chừng kiên trì không được bao lâu nữa.
Cố Diệu ở bên chàng sẽ bị liên lụy.
Nói đến thực buồn cười, Cố Diệu gả cho chàng liền không có một ngày lành, Từ Yến Chu không quan tâm người gả cho mình là ai, Cố Diệu có thể đi đến hiện tại chàng đã ghi tạc trong lòng.
Dù sao thì Cố Diệu cũng không nên gả cho chàng…
Từ Yến Chu nhịn đau lên tiếng: “Nàng…tùy tiện để ta ở chỗ nào đó, mang mẫu thân bọn họ đi đi, càng xa càng tốt…
Cố Diệu không ngờ Từ Yến Chu sẽ nói lời này, nàng thở phào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-chi-dau-cua-nu-chinh-trong-truyen-nguoc/219341/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.