Editor: Gà
Trong tủ xếp đầy quần áo mà Lư thị và Từ Ấu Vi may sẵn, nôi cũng chuẩn bị xong, đợi đến lúc đứa nhỏ đầy tháng sẽ cho ngủ trong nôi.
Bất giác, ở trong cung đã sắm sửa không ít đồ dùng của trẻ con.
Ngày dự sinh tháng tám đã gần đến, Cố Diệu nằm xuống nói: “Ngủ chung cùng hai chúng ta cũng được, giường lớn đủ chỗ.”
Từ Yến Chu: “Vậy để đứa nhỏ ngủ trong cùng còn nàng nằm giữa.”
Như vậy còn miễn cưỡng chấp nhận được.
Chàng xuống giường tắt nến, để lại một cây, sau đó vỗ vỗ vào vai Cố Diệu: “Ngủ đi.”
Ban đêm phải chăm sóc Cố Diệu nên giấc ngủ của Từ Yến Chu rất nông, nửa đêm chàng bị tiếng gió bên ngoài đánh thức, màn đêm đen như mực, gió từ khe cửa lùa vào xua tan khí nóng.
Từ Yến Chu thấy Cố Diệu ngủ say sưa, đứng dậy phủ thêm chăn cho nàng, vừa tính ngủ tiếp thì bên ngoài bất chợt đổ mưa.
Tiếng mưa rơi lộp bộp đập vào mép cửa sổ rất lớn, Từ Yến Chu xuống giường khép cửa số lại, thở phào nhẹ nhàng vì Cố Diệu vẫn an giấc.
Tiếng mưa rất lớn, không biết sáng ngày ra có tạnh hay không.
Cố Diệu tỉnh lại trong tiếng mưa, người bên cạnh đã rời đi từ lúc nào, Minh Cảnh đang canh giữ ở gần, nàng nghe âm thanh bên ngoài thì hỏi: “Trời mưa?”
Minh Cảnh hầu hạ Cố Diệu mặc quần áo, thưa: “Nửa đêm trời mưa to, phỏng chừng hôm nay sẽ không tạnh, hôm nay nương nương nên đi lại trong phòng thôi.”
Cố Diệu trầm mặc một lúc mới nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-chi-dau-cua-nu-chinh-trong-truyen-nguoc/1134275/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.