Bức bình phong được dệt bằng những sợi tơ màu trắng ngà, như ẩn như hiện, đổi lại, sắc mực đen sơn thủy càng tăng thêm nét kiều diễm cho gian phòng. 
Từ Yến Chu tắm rất nhanh, chàng lau sạch bọt nước trên người rồi mặc quần, khoác áo đi vào nội thất. 
Người trên giường đã núp trong chăn, màu đỏ thẫm của chăn bông càng làm nổi bật làn da trắng hồng của nàng, còn trắng hơn cả ngọc thạch. [Truyện chỉ được đăng tải tại wordpress và wattpad của Gà. Tất cả những trang khác đều ăn trộm từ chất xám của người edit.] 
Chàng hỏi: “Ngủ rồi à?” 
Tóc Cố Diệu đã khô, nàng chỉ chỉ Từ Yến Chu: “Huynh lau khô tóc rồi hẵng ngủ, nếu không sáng mai sẽ đau đầu đấy.” 
Từ Yến Chu ngồi ở mép giường lau tóc, động tác của chàng mạnh bạo, đôi khi lại làm văng nước vào chăn nhưng vẫn mảy may không biết, tóc còn chưa khô mà chăn đã ướt một mảng. 
Cố Diệu ngồi trên giường quan sát Từ Yến Chu nghiêng người, vai chàng rộng lớn, quần áo lỏng lẻo như muốn thấy hết toàn bộ. 
Cố Diệu nhìn một hồi mới định thần lại, chăn bông đã ướt một góc lớn, nàng nhăn mày: “Sao chân tay vụng về thế này? Để ta lau giúp huynh.” 
Từ Yến Chu không từ chối: “Ừ, vậy A Diệu giúp ta đi.” 
Cố Diệu nhận lấy tấm khăn từ từ lau khô tóc cho chàng, nàng phát hiện phần áo sau lưng chàng đã bị tóc làm ướt. 
Nàng thở dài hỏi: “Huynh không cảm thấy ướt à?” 
Từ Yến Chu quay đầu nhìn: “Hình như có một chút, ta sẽ cởi ra phơi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-chi-dau-cua-nu-chinh-trong-truyen-nguoc/1134237/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.