Từ Ấu Vi ăn bánh Cố Diệu tráng, còn bánh nàng làm sẽ cho huynh trưởng nàng ăn. Từ Yến Chu trộm nghĩ, không hổ là muội muội của chàng. 
Từ Yến Chu không chịu: “Muội tráng ra thì tự ăn đi, nhường cái của muội cho ta.” 
Dù sao cũng chưa bị cắn qua, tiếc rằng Từ Ấu Vi nghe xong lập tức cắn một cái, tẩu tử làm bánh ngon quá. 
“Ca ca, có phải huynh chê bánh muội làm khó ăn không. Tẩu tử, tẩu nhìn ca ca kìa…” 
Từ Yến Chu mím môi, cam chịu cắn một miếng bánh kếp: “Không có, chỉ tại vẻ ngoài hơi khó coi thôi.” 
Cố Diệu góp lời: “Đẹp mà, lần đầu tiên Ấu Vi làm đã được như vậy là tốt lắm rồi.” 
Lúc nàng chia bánh cũng đã thử mấy lần. 
Từ Ấu Vi được cổ vũ nên những chiếc bánh sau càng tráng tốt hơn, tưởng như nàng có thể bày sạp bán bánh. Nếu bán bánh buổi sáng cũng không trì hoãn việc thêu thùa mỗi ngày. 
Trứng gà ba văn tiền một cái, tính cả bột đậu xanh và đồ ăn kèm theo chưa tới hai văn tiền, thịt có thể thêm hoặc không, một cái bánh giá sáu văn, tuy rẻ hơn bánh bao bán ngoài chợ một văn nhưng bánh kếp lại ngon hơn. 
Cho dù một ngày chỉ bán mười cái thì cũng lãi được mười văn rồi. Tiền kiếm được sẽ cho tẩu tử hết, để nàng cất giữ. 
Trước khi Từ Ấu Vi muốn làm điều gì đều sẽ hỏi ý kiến của Cố Diệu: “Tẩu tử, tẩu thấy như vậy được không?” 
Cố Diệu rất dễ nói chuyện: “Muội thích thì cứ làm đi, đã nghĩ ra muốn bán 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-chi-dau-cua-nu-chinh-trong-truyen-nguoc/1134224/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.