Từ Ấu Vi: “Muội cũng phải đi, đợi muội đi thay quần áo.”
Nàng có bộ quần áo cũ dùng để làm việc.
Từ Yến Chu thong thả nói: “Không nói sẽ dẫn muội theo, ở nhà đợi đi.”
Từ Ấu Vi nóng nảy: “Muội muốn đi!”
Nàng biết rõ trong nhà này lời của huynh trưởng không tính, tẩu tẩu nói mới tính, cho nên trực tiếp đi tìm Cố Diệu.
“Tẩu tẩu, dẫn theo muội đi hồ nước mặn nhé, muội đảm bảo gánh ba mươi cân muối về!”
Từ Yến Chu: “Ba mươi cân…” Làm như nhiều lắm.
Từ Ấu Vi siết chặt nắm đấm: “Tẩu tẩu! Được không?”
Cố Diệu không định kéo Từ Ấu Vi đi theo, nàng và Từ Yến Chu đi nhanh về nhanh, nhặt xong muối thạch về luôn, cũng sẽ gánh nhiều thêm một ít.
Từ Ấu Vi cũng đã đi lên núi một làn, trời lạnh như thế này không nên lên núi để dính hơi lạnh.
Cố Diệu: “Ấu Vi, ta và ca ca muội rất nhanh sẽ về.”
Từ Yến Chu thả ít lương khô vào gùi: “Muốn đi cũng được, hôm nay muội lên núi, đến lúc đi bán than thì ở nhà.”
Từ Ấu Vi hít sâu một hơi, không lâu trước đây, Cố Diệu đi đâu cũng dẫn theo nàng. Huynh trưởng đây là muốn cướp việc đi bán than mà: “Muội muốn đi bán than.”
Từ Yến Chu: “Ờ, thế ở nhà nhặt nấm đi.”
Ăn xong bữa sáng, hai người nhanh chóng đi ra ngoài. Từ Yến Chu gọi nàng một tiếng.
Cố Diệu nghi hoặc: “Sao vậy?”
Từ Yến Chu cười cười, thanh âm nhẹ nhàng chậm rãi: “Cùng nàng đi ra ngoài rất vui, đặc biệt cao hứng.”
Khó lắm chàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-chi-dau-cua-nu-chinh-trong-truyen-nguoc/1134201/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.