Editor: Lanh
- --
Cảnh Lê nhanh chóng mơ màng ngủ thiếp đi.
Giấc ngủ này không an ổn chút nào.
Cảm giác giống như bị cho vào nồi luộc lên, thân thể càng lúc càng nóng.
Cảm giác đó khiến Cảnh Lê bất an vô cùng, muốn tỉnh lại mà không tài nào mở mắt nổi, chỉ có đuôi cá nhẹ nhàng vẫy tạo ra một ít gợn sóng.
Trong căn phòng nơi không ai thấy, yên tĩnh không một tiếng động, tia sáng màu đỏ lần nữa xuất hiện.
Ánh sáng càng ngày càng rực rỡ, nhanh chóng phủ khắp toàn thân cá chép nhỏ, dường như từng chiếc vảy đều đang phát sáng.
Một lát sau, ánh sáng màu đỏ vụt ra khỏi thùng gỗ, rơi xuống mặt đất.
Trong ánh sáng màu đỏ chói mắt đó dần dần hiện ra bóng dáng một thiếu niên.
"Tần Chiêu..." Thân thể Cảnh Lê vẫn nóng hầm hập, khó chịu trở người, nhỏ giọng lầm bầm: "Đừng ăn ta..."
Cảnh Lê vẫn đang nằm mơ.
Cậu mơ thấy nước ấm biến thành nước nóng làm cậu suýt bỏng, chờ cậu thoát khỏi nước nóng thì lại rơi xuống đất.
Mặt đất không bằng phẳng, đất đá cứng rắn cộm dưới người, như muốn cào xước da thịt non mịn.
Ngay lúc mở mắt ra, Cảnh Lê lập tức nhận thấy có gì đó khang khác.
Người cậu nặng hơn bình thường, Cảnh Lê mông lung một chốc mới phát hiện ra khác ở chỗ nào.
— Cậu không ở trong nước.
Thiếu niên ngã dưới đất, cơ thể trần truồng ướt sũng bị tóc dài che bớt, lộ ra nước da trắng sứ. Đất đá lấn cấn khiến cậu hơi đau, Cảnh Lê nhíu mày, chống tay nâng người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-cam-ly-tieu-phu-lang/211986/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.