Ông chủ Thường dẫn Cảnh Lê vào bên trong tiệm sách.
Tiệm sách này bề ngoài nhìn có vẻ cũ nát nhưng bên trong lại khác hẳn. Một khoảng sân nhỏ vuông vức kết hợp với một ngôi nhà nhỏ hai lầu, ánh nắng rót xuống từ giếng trời, chiếu sáng cả căn nhà.
Chưa đạt tới độ phú quý như lại rất ấm áp.
Cảnh Lê nhìn quanh một vòng, hỏi: "A, ông chủ Thường, đệ đệ ngươi không có nhà sao?"
"Hắn... Hắn không có nhà." Nhắc tới việc này, nét mặt ông chủ Thường có phần cứng ngắc, vội vàng mượn việc đi lấy ấm trà để che giấu điều gì đó. "Mấy ngày trước ta nhờ người tìm việc cho hắn, để hắn theo người ta ra ngoài chạy thương chuyển hàng, hiện không có ở phủ thành."
Cảnh Lê gật đầu: "Ra là vậy."
Đây không phải lần đầu tiên Cảnh Lê tới đây nên hiểu đôi chút về việc nhà của ông chủ Thường.
Ông chủ Thường năm nay hơn 40, thân hình gầy gò, mặc trường y bằng vải thô, trên mặt toàn là vẻ khôn khéo của nhiều năm lăn lộn kiếm sống.
Tuy vậy ông ta vẫn chưa cưới vợ sinh con, trong nhà còn một đệ đệ ruột, đáng tiếc người đệ đệ này không có chút tiền đồ nào, chỉ thích trà trộn vào nơi phố hoa hẻm liễu, sòng bạc quán rượu, luôn khiến ông chủ Thường phải lo lắng.
Sở dĩ Cảnh Lê nhớ rõ người này là bởi vì mỗi lần cậu tới đây gã đều dùng ánh mắt sắc dục nhìn cậu chằm chằm.
Không có nhà càng tốt!
Ông chủ Thường rót cho cho Cảnh Lê một ly trà: "Mời tiên sinh dùng trà."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-cam-ly-tieu-phu-lang/1197043/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.