Về đến nhà liền cất hai cái sọt đi, hai cha con gấp đến không chờ được ngồi trên giường đếm tiền, một văn lại một văn đầy cả hai tay nặng trĩu.
"Được hơn 500 văn!" Trần a cha đầy mặt kinh hỉ. "Chỉ là bày sạp bán một chút, thế nhưng có thể kiếm được nhiều tiền như vậy."
"Tương móng heo có hơi ít, nếu không chúng ta còn có thể kiếm được nhiều hơn." Nghe này tiếng vang của mấy văn tiền va vào nhau, Trần Ngọc Bình cảm thấy trong lòng thỏa mãn, đôi mắt cười đến cong thành vầng trăng non.
Được hơn 500 văn tiền, móng heo hơi mắc hơn một chút, đã hơn phân nữa tiền kiếm được, mắm tôm với màn thầu một văn tiền một cái, giá không cao, nhưng lời nhiều hơn tương móng heo, đều là nhà làm không tốn tiền mua.
Đem tiền mua móng heo để riêng ra, sau đó là hoa tiêu, bát giác, vỏ quế, mỗi tứ ba phần, tiền lời còn dư lại được gần 300 văn. Chưa tính tiền dầu, muối, tương và mấy thứ khác.
Trần a cha vui sướng hiếm thấy, sau đó đem tiền đẩy đến trước mặt con thứ ba: "Tiền này ngươi giữ."
"A cha, sao vậy được." Trần Ngọc Bình cau mày: "Không cần đưa cho ta nhiều như vậy." Cậu đếm đếm, đủ 120 văn tiền: "A cha, ta lấy bao nhiêu đây, còn lại ngươi giữ." Ngưng một chút, lại nói: "Trứng tôm là đệ đệ đem về, đưa hắn một phần, còn có nhà nhị ca."
"Cũng đúng." Trần a cha cũng không dài dòng: "Bình ca nhi đã lớn, cũng có thể kiếm tiền. Đến ngày 27 họp chợ, chúng ta làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-ca-nhi-nha-nong/1800803/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.