Mình làm mắm tôm ăn có bao nhiêu ngon, Trần Ngọc Bình rất rõ ràng, cố ý nấu nhiều cơm.
Cũng may là nấu nhiều, cơm cùng đồ ăn đều được ăn hết, đừng nhìn thiếu màu sắc, số lượng lại rất nhiều.
Bụng rất no, Trần Nguyên Thu vẫn chưa đã thèm: “Tam ca, mắm tôm còn không? Ngày mai có cá, ta cầm đổi chút trứng tôm trở về, mắm tôm thật sự là ăn quá ngon!”
“Còn một chút, ngày mai buổi sáng ăn với màn thầu”
“Buổi tối không có?”
Thấy tiểu đệ đầy mặt mất mát, Trần Ngọc Bình cười: “Có thể xào trứng gà.”
Trần A Phụ uống chén trà, vẻ mặt thỏa mãn: “Không ngờ mắm tôm này ăn ngon như vậy.”
“Ta ở tiệm trên trấn ăn qua vài lần, đòi ăn làm ra cũng không có ngon bằng Bình ca nhi nấu, thật sự rất khác biệt.”
Liễu Quế Hương tiếp lời: “Cũng là Bình ca nhi tay nghề tốt.”
Cơm chiều cũng là Trần Ngọc Bình nấu, dùng mắm tôm xào đĩa trứng gà, hai món còn lại không thêm mắm tôm, chừa lại chút sáng mai ăn với màn thầu.
Mắm tôm xào trứng gà, đương nhiên là không quên nhà nhị ca, tặng nửa chén qua, Liễu Quế Hương trở về nấu với dưa.
Đất trồng rau chỉ mới nảy mầm, không thích hợp nấu ăn, đây là đợt dưa năm trước, rất ngọt lại mộng nước, nấu ăn rất thơm.
Trần Ngọc Bình hái dưa đem xào, nhà nhị ca cũng đem qua một chén dưa chua, nấu một tô canh rau xanh, một đĩa trứng gà xào mắm tôm.
Cơm cùng đồ ăn được ăn hết sạch sẽ.
Trần A Cha cười nói: “Còn phải Bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-ca-nhi-nha-nong/1800800/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.