"Tuổi hai đứa còn nhỏ, chưa hiểu chuyện, không biết con đường này khó khăn nhường nào..."
Thấy biểu cảm hai người không chút dao động, Trần Cửu Cửu thay đổi chiến lược, quay sang nói với Mạc Sơ Quyết: "Tiểu Sơ, bình thường dì thương con bao nhiêu chắc con cũng biết? Dì xem con như con ruột nên mới không muốn hai đứa rơi vào con đường này. Còn nữa, con có bao giờ nghĩ đến cảm nhận của mẹ con chưa? Một khi bà ấy biết được sẽ đau lòng đến mức nào..."
"Dì!", Mạc Sơ Quyết đứng phắt dậy, "Xin dì đừng nói mẹ con biết! Con sẽ không bỏ cuộc. Về phía mẹ, con từ từ tìm cơ hội nói sau. Chỉ mong dì tạm thời đừng tiết lộ. Mai đã là tất niên, con muốn mẹ có một cái tết vui vẻ".
"Con..."
Không đợi Trần Cửu Cửu dứt câu, Dụ Quy Tinh đột nhiên vươn tay bắt lấy cánh tay bà, lời lẽ dứt khoát: "Cầu xin mẹ".
Trần Cửu Cửu sửng sốt quay người nhìn đứa con trai đã cao hơn mình mấy cái đầu.
Nhóc con ngày nào còn trầm lặng ít nói mà nay đã trở thành một người đàn ông trưởng thành độc lập, khí thế lạnh buốt, nét mặt nghiêm nghị.
Bà bỗng dưng không nói nên lời.
Dụ Quy Tinh dịu giọng: "Mẹ, Tiểu Sơ nói đúng, mai là tất niên, có chuyện gì đợi năm sau hẵng tính".
Trần Cửu Cửu im lặng thật lâu.
Mạc Sơ Quyết xoa lòng bàn tay mướt mồ hôi, mắt ngó qua ngó lại hai người như bé thỏ sợ hãi dựng thẳng tai.
Mặc dù cuộc trò chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-be-truc-ma-mit-uot-cua-nam-chinh/3325469/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.