Một buổi chiều mùa xuân, ánh mặt trời nhè nhẹ phủ bóng ấm áp xuống mặt đất.
Trong công viên tiểu khu, một cậu bé khoảng năm tuổi ngồi đung đưa trên xích đu, vẻ mặt buồn chán.
Cậu nhóc bên cạnh vui vẻ nghịch cát, thỉnh thoảng nhìn bé một cái, thúc giục: "Thô Thô, mau qua đây chơi chung".
Cậu bé ngồi trên xích đu da dẻ trắng nõn, mặt mũi thanh tú đáng yêu, nghe vậy liền nhíu mày: "Đã nói nhiều lần rồi, đừng gọi tớ là Thô Thô (*)".
...............
(*) Chữ Thô (cū) và Sơ (chū) trong tiếng Trung có âm đọc gần giống nhau, có lẽ bạn nhỏ kia đọc trại chữ Sơ Sơ thành Thô Thô.
................
Cậu nhóc sửng sốt một chút, sau đó hít nước mũi, ngoan ngoãn nói: "Ô kê, Thô Thô".
Mạc Sơ Quyết: "..." thôi kệ đi.
Cậu thực sự không thể chịu nổi hai dòng nước mũi thò lò của nhóc, bèn lấy một tờ khăn giấy trong túi đưa sang.
Nhóc nhận lấy quẹt quẹt vài cái rồi tiếp tục nghịch cát, Mạc Sơ Quyết ngồi trên xích đu yên lặng nhìn. Không lâu sau, phía sau đột nhiên truyền đến một trận cười ầm ĩ, đấy là tông giọng non choẹt chỉ có ở bé trai.
Cậu nhóc đang nghịch cát bỗng cứng người, len lén ngó về sau với ánh mắt sợ hãi.
Mạc Sơ Quyết thấy nhóc hơi là lạ, bèn hỏi: "Sao vậy?"
Cậu nhóc rời mắt rồi khẩn cầu nhìn cậu: "Thô Thô, tớ không muốn chơi nữa, chúng mình về nhà đi, nếu không mẹ sẽ mắng tớ mất".
Mạc Sơ Quyết nhìn thoáng qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-be-truc-ma-mit-uot-cua-nam-chinh/2504099/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.