Mua kem tổng cộng hết sáu tệ, còn lại bốn tệ Mạc Sơ Quyết ngoan ngoãn trả lại cho Khương Y Linh.
Khương Y Linh cất tiền đi, cười nói: "Tiểu Sơ ngoan quá, lúc chiều con ăn gì thế?"
Mạc Sơ Quyết chột dạ giơ một ngón tay: "Ăn một cây kem vị nho".
Khương Y Linh lại hỏi Dụ Quy Tinh: "Còn Tinh Tinh?"
Dụ Quy Tinh còn chưa trả lời, Mạc Sơ Quyết sợ đối phương lại mách lẻo như lần trước nên chọc nhẹ vào hông hắn.
"Ha!" Dụ Quy Tinh đột nhiên cười một tiếng.
Không khí lập tức im lặng.
Mạc Sơ Quyết hận không thể chui đầu xuống đất.
Xong đời, thể nào hắn cũng nói ra cho xem.
Dụ Quy Tinh lạnh lùng nhìn đầu sỏ gây tội, mở miệng: "Kem sô cô la ạ".
Mạc Sơ Quyết đang chuẩn bị đầu thú đột nhiên ngẩng đầu lên.
Hả? Thế mà lại giúp cậu che giấu, tên này tìm thấy lương tâm rồi à?
Sau khi Khương Y Linh rời đi, cậu mới cười hì hì lân la đến gần: "Vậy mới đúng chứ, đều là anh em với nhau, tớ không nói cậu không nói thì ai biết được, sau này tớ cũng yểm trợ cho cậu".
Dụ Quy Tinh lạnh mặt: "Không cần, đã bảo không được đụng vào tôi, vừa rồi còn chọc chỉa làm gì?"
Mạc Sơ Quyết giơ hai tay đầu hàng: "Nhất thời sốt ruột nên quên mất mà..."
Hơn nữa cậu thật sự không ngờ hắn lại sợ nhột.
Thoạt nhìn cool ngầu vậy mà cũng có nhược điểm đáng yêu ghê!
Dụ Quy Tinh cau có, xoay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-be-truc-ma-mit-uot-cua-nam-chinh/2504089/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.