Sáng hôm sau, Mạc Sơ Quyết mơ màng rời giường, ăn sáng xong liền được Khương Y Linh đưa lên xe buýt.
Lúc đến trường mặt mũi vẫn còn bơ phờ.
Mãi tới khi cô giáo đứng trên bục giảng vỗ tay một cái cậu mới hoàn hồn.
Mạc Sơ Quyết ngẩng đầu lên thì thấy cô dẫn một người vào, nét mặt vô cùng quen thuộc.
"Đây là bạn học mới của lớp mình, tên là Dụ Quy Tinh, các em mau cho bạn một tràng pháo tay nào!"
Các bạn nhỏ nhiệt liệt vỗ tay.
Tình cờ sau lưng cậu còn một chỗ trống, cô giáo liền xếp hắn ngồi vào.
"Sao cậu lại tới đây?" Chờ cô đi rồi, Mạc Sơ Quyết lập tức quay đầu hỏi Dụ Quy Tinh.
Hắn nhét chiếc cặp nhỏ mới mua vào ngăn bàn, thản nhiên đáp: "Đi học".
Mạc Sơ Quyết cảm thấy rất mới lạ: "Chẳng phải cậu không cần đến trường à?"
Dụ Quy Tinh khó tính lại ưa yên tĩnh, đi mẫu giáo không tránh khỏi bị các bạn khác làm phiền.
"Ừm". Dụ Quy Tinh đáp.
Mạc Sơ Quyết tiếp tục truy hỏi: "Vậy tại sao cậu còn tới?"
Nếu là cậu, cậu nhất định sẽ ở lì trong nhà, không cần đi học chính là chuyện Mạc Sơ Quyết cầu mà không được.
Dụ Quy Tinh mấp máy môi định nói gì đó nhưng đột nhiên cô giáo đập tay lên bảng, nói: "Các bạn nhỏ mau ngồi xuống, cô chuẩn bị giảng bài".
Mạc Sơ Quyết liếc nhìn bục giảng rồi yên lặng quay về chỗ.
Cô giáo nhìn quanh lớp thấy bọn nhỏ ngồi ngay ngắn để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-be-truc-ma-mit-uot-cua-nam-chinh/2504085/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.