"Ai to xác?"
Một giọng nói lạnh lùng truyền đến, hai người đồng loạt quay lại liền nhìn thấy Dụ Quy Tinh đang bưng hai chén cơm đứng phía sau.
Âu Dương Húc đổ mồ hôi lạnh đầy đầu, vẻ mặt vô cùng xấu hổ.
# Nói xấu người khác bị người ta bắt tại trận là trải nghiệm gì? #
Âu Dương Húc: Cảm ơn, hiện tại đương sự đang rất muốn kiếm cái lỗ chui vào.
Mạc Sơ Quyết lại coi như chưa có chuyện gì xảy ra nhận lấy cơm: "Cảm ơn".
Âu Dương Húc sốc toàn tập.
Dụ Quy Tinh nhìn chằm chằm Mạc Sơ Quyết một lúc, sau đó tự nhiên buông chén cơm ra, ngay khi đối phương lén thở phào một hơi, hắn liền búng một phát lên trán cậu.
Mạc Sơ Quyết che trán khóc huhu, nước mắt lưng tròng nhanh chóng nhận lỗi: "Tớ sai rồi".
Dụ Quy Tinh hừ lạnh một tiếng, nhưng cũng không tiếp tục truy cứu nữa.
Âu Dương Húc thấy họ thân mật như vậy, lòng dần sinh nghi ngờ, lẽ nào hai người đã sớm quen biết nhau?
Đúng lúc này có một người bưng canh đi ngang qua, Mạc Sơ Quyết lập tức dán mắt theo: "Tớ cũng muốn ăn canh".
Nói xong liền mong ngóng nhìn về phía Dụ Quy Tinh.
Ý tứ thật quá rõ ràng, Âu Dương Húc nhìn không nổi nữa, khẽ ho một tiếng: "Đi đi, chúng ta cùng đi múc canh".
Canh trong căng tin đều miễn phí, ai muốn uống có thể đến lấy, chỉ là chỗ bọn họ có hơi xa, phải đi một quãng khá dài.
Ngày xưa Mạc Sơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-be-truc-ma-mit-uot-cua-nam-chinh/2504078/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.