Trong phòng học.
Nửa giờ trôi qua, Mạc Sơ Quyết vẫn chưa về, Dụ Quy Tinh thường xuyên ngẩng đầu nhìn thời gian rồi lại nhìn ra cửa.
Tiết này tự học, không có giáo viên đứng lớp nên Mạc Sơ Quyết không sợ. Cậu trò chuyện với Thẩm Ánh Thu một lúc, nghe tiếng chuông báo hết giờ mới lên lầu.
Tiếng chuông như thần chú giải trừ phong ấn, cả tòa lầu trở nên ầm ĩ, dòng người lũ lượt đổ ra hành lang.
Mạc Sơ Quyết vừa ngồi xuống, bên cạnh liền cất lên giọng nói lạnh lùng: "Cuối cùng cũng nói xong rồi?"
Nghe giọng điệu bất mãn của đối phương, tưởng rằng tên này đã có cảm giác với Thẩm Ánh Thu nên giơ tay thề thốt: "Ngài yên tâm! Con đây sẽ không ở bên cô ấy đâu!"
Lại còn dùng kính ngữ, chẳng lẽ sợ hắn hiểu lầm?
Lần nào cũng lấy hết thành ý để biểu lộ, đúng là nhóc quấn người.
Dụ Quy Tinh bất lực, lửa giận trong lòng tức khắc tiêu tan: "Hai người nói chuyện gì?"
"À..." Con ngươi Mạc Sơ Quyết đảo quanh, không dám nhìn trực diện, "Nói chút chuyện riêng của cô ấy thôi à".
Tốt nhất không nên kể việc Thẩm Ánh Thu tỏ tình.
"Ồ". Dụ Quy Tinh lạnh nhạt, "Còn có bí mật?"
Mạc Sơ Quyết mặt dày sáp lại gần cười hì hì đấm lưng cho hắn: "Không có không có".
Rất giống chân chó (*) vẫy đuôi.
- -----------------------
(*) Chân chó: gần nghĩa với thuộc hạ, tay chân trong tiếng Việt. Chỉ những người hay chạy theo nịnh bợ người khác.
- -----------------------
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-be-truc-ma-mit-uot-cua-nam-chinh/2504043/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.