Nhưng Dụ Quy Tinh không cho cậu cơ hội hỏi rõ ràng.
"Được rồi, tôi đưa cậu về trường". Dụ Quy Tinh xoa đầu cậu, vốn muốn hôn hai cái nhưng nơi này là trung tâm đường phố tấp nập người qua lại, tính cách hắn kín đáo, không thích làm mấy chuyện kia giữa nơi công cộng.
Mạc Sơ Quyết vuốt phần tóc bị đối phương xoa rối: "Không cần, tớ đi cùng bạn, cậu ấy..."
Mạc Sơ Quyết im bặt nhìn về sau, Lão Hầu đã sớm chạy mất tăm.
Dĩ nhiên Dụ Quy Tinh cũng phát hiện, hắn khẽ cười: "Đi thôi, tôi đưa cậu về".
Mạc Sơ Quyết không còn cách nào đành chậm chạp bước lên xe.
Thấy động tác đối phương lề mề, Dụ Quy Tinh bất đắc dĩ thở dài, trực tiếp đoạt lấy dây an toàn trong tay cậu nhanh chóng cài vào.
Mạc Sơ Quyết như chú hamster sợ hãi dính sát lấy thành ghế, kinh hãi nhìn hắn.
Khoảng cách giữa hai người đang rất gần.
Cộng thêm câu nói trước đó, đáy lòng Mạc Sơ Quyết dấy lên cảm giác kỳ lạ không thể nói thành lời.
Dụ Quy Tinh từ từ tiến lại gần.
Hô hấp hai người hòa quyện, ánh mắt vấn vít như tơ.
"Bíppp—", tiếng còi đột ngột vang lên cắt đứt bầu không khí ám muội trong xe, vang vọng thật lâu khắp bãi đậu xe dưới tầng hầm.
Dụ Quy Tinh nhíu mày lùi lại một chút, quay người nhìn ra cửa sổ.
Thì ra nguyên nhân là do chủ nhân của hai chiếc xe đang tranh giành vị trí đậu xe.
Bấy giờ Mạc Sơ Quyết mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-be-truc-ma-mit-uot-cua-nam-chinh/2503987/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.