Nhà hàng trong khách sạn theo dạng buffet. Mạc Sơ Quyết gắp chỗ này một món, chỗ kia một món, chẳng mấy chốc đĩa đã đầy ú ụ.
Dụ Quy Tinh nhìn đĩa đồ ăn chất như núi mà đối phương đem tới, thái dương hơi co giật: "Cậu chắc mình ăn hết không? Đừng lãng phí thức ăn".
Mạc Sơ Quyết giận phồng má: "Cậu xem thường tớ à?".
Dụ Quy Tinh cười cười, giây sau lại khôi phục dáng vẻ nghiêm túc: "Không dám".
Quan hệ giữa hai người tựa hồ quay về trạng thái ban đầu.
Nếu như lúc ăn Mạc Sơ Quyết không bất cẩn đụng phải vết thương trên miệng, chắc bọn họ đã quên mất tình cảnh lúng túng tối qua.
Dụ Quy Tinh cũng để ý thấy, vẻ mặt khó xử: "Đợi chút nữa tôi đi mua thuốc".
Mạc Sơ Quyết đau nhăn mặt: "Không cần đâu, tại ăn trúng ớt thôi".
Không có gì đau đớn hơn việc miệng vết thương gặp phải đồ cay, cậu dùng lưỡi liếm qua, cảm giác đỡ hơn nhiều.
Dụ Quy Tinh nhìn chằm chằm đầu lưỡi hồng hồng chui ra chui vào, hơi mất tập trung.
"Cậu nhìn gì đó?". Mạc Sơ Quyết ngậm thìa, nghiêng đầu hỏi.
Dụ Quy Tinh giật mình, hoảng loạn cúi đầu: "Ăn nhanh đi, ăn xong tôi đưa cậu về trường".
"Cậu không đi làm à? Tớ có thể tự bắt xe về". Mạc Sơ Quyết dùng đũa cuộn mì hải sản cho vào miệng.
Dụ Quy Tinh trả lời: "Không đi, hôm nay xin nghỉ".
Thực ra là vì chuyện tối qua.
Kế hoạch vạch trần thân phận Tống Mạn Mạn bị Dụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-be-truc-ma-mit-uot-cua-nam-chinh/2503980/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.