Đôi mắt đen láy ươn ướt ấy đong đầy ánh sáng rực rỡ, tựa ánh đèn đường bị ai nghiền nát, sau đó khảm từng mảnh vào trong, xinh đẹp đến nao lòng.
Dụ Quy Tinh rời mắt, giọng điệu vẫn lãnh đạm: "Tại sao không muốn về nhà?".
"Tớ uống rượu, mẹ biết được sẽ mắng tớ".
Mạc Sơ Quyết lắc cánh tay, giọng hơi nũng nịu.
Vì động tác trên, vạt áo Dụ Quy Tinh bị kéo tuột ra một mảng lớn, để lộ một phần eo thon gọn săn chắc.
Dụ Quy Tinh yên lặng rút góc áo ra, nhét lại vào lưng quần: "Cậu mới uống năm ly cocktail, tương đương một chai rưỡi".
"Biết tửu lượng không tốt mà vẫn thích thể hiện, quên chuyện hồi cấp ba rồi à?".
Mạc Sơ Quyết khịt mũi hai cái, không trả lời.
Dụ Quy Tinh biết cậu lại giở thói bướng bỉnh nên không để ý, tiếp tục lái xe về nhà.
"Lần sau không được uống rượu".
Mạc Sơ Quyết ôm áo khoác đổi hướng quay ra cửa sổ, vẻ mặt không phục: "Cậu quản tớ à, tớ thích thì cứ uống đấy".
Dụ Quy Tinh: "Dì Khương nhờ tôi trông chừng cậu".
Mạc Sơ Quyết âm thầm nghiến răng, đúng là cáo mượn oai hùm, mẹ cậu dám cho hắn trông chừng cậu cẩn thận, không cho cậu yêu sớm, còn hắn thì được.
Đúng như câu nói của người xưa – chỉ cho quan châu đốt lửa chứ không cho dân chúng đốt đèn.
"Dù sao tớ cũng không về, cậu có đưa tớ về thì tớ cũng không xuống xe".
Dụ Quy Tinh im lặng một chốc, rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-be-truc-ma-mit-uot-cua-nam-chinh/2503961/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.