Rạng sáng tinh mơ, tia nắng đầu tiên xuyên qua kẽ lá chiếu xuống từng căn nhà nhỏ, in lên đó những đốm sáng loang lổ đáng yêu. Chim sẻ Sif vỗ cánh, chú ta hất chiếc đuôi dài, thướt tha uyển chuyển đậu xuống cành cây, nghển cái mỏ đỏ, phát ra tiếng kêu lảnh lót:"Chiếp chiếp chiếp chiếp chiếp chiếp------".
Tiếng báo thức của đồng hồ sinh vật đúng giờ vang lên, đánh thức các bé con đang say giấc nồng.
Thư Lê nằm trên chiếc giường mềm mại, cậu lấy gối ụp lên đầu, ngăn cách tiếng hót có khả năng xuyên thấu cực khủng kia. Quấy nhiễu giấc mộng của kẻ đang ngủ, dẫu tiếng kêu có hay cách mấy thì cũng biến thành tạp âm mà thôi.
Nhưng tiếng hót của Sif càng lúc càng vang dội, tuy Thư Lê đã tỉnh giấc, nhưng cơ thể vẫn cuộn tròn trong chăn, lười biếng không muốn động đậy.
Tối qua cậu học rất lâu, đầu óc phải luôn tập trung ở cường độ cao, tế bào não thương vong vô số. Tuy đã nghỉ ngơi một giấc nhưng vẫn còn chưa tỉnh táo cho lắm, buồn ngủ đến mức không mở nổi mắt.
Huhu~ Muốn làm biếng ngủ nướng quá!
Cậu lưu luyến bám chiếc chăn mềm mại tinh tế, vô cùng kháng cự.
Bên ngoài, Sif gào rát cả cổ. Trong phòng, Thư Lê che hai tai lăn qua lăn lại. Sau một phen giãy dụa, cuối cùng cậu cũng từ bỏ.
Cậu phụng phịu rời giường, lề mề đi rửa mặt, thay quần áo mới, rồi lại vụng về thắt dây giày, đeo chiếc túi đeo chéo đựng sổ ghi chép lên, mắt mũi nhập nhèm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-be-con-o-vuong-quoc-tinh-linh/2908961/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.