Mấy người mới vừa rồi nhằm vào Tạ Ninh nghe vậy, ngoại trừ Cố Tử Chân ra, tất cả đều thay đổi sắc mặt.
Cầu thang ở ngay phía sau lớp 1/3, nhưng lúc này bước chân vài người đã do dự.
Học sinh ở Dương Trừng không ai là không biết, vị tổ tông này có tính sạch sẽ vô cùng, tới gần nửa thước đã là cực hạn rồi, gần hơn nữa hoặc trực tiếp động tay động chân thì bị đá ra là còn nhẹ. Trừ khi lúc đánh nhau Đoàn Lăng sẽ vung nắm đấm, còn đâu ngày thường cơ bản là không có cơ hội đụng đến một đầu ngón tay của hắn.
Tất nhiên, một số ít nhan cẩu (u mê sắc đẹp) phát điên cố tình đánh nhau thì lại là một chuyện khác.
Mặt ngoài nói là thắt cà vạt, nhưng nghe vào tai người khác thì không khác gì một lần nữa tuyên bố thân phận của Tạ Ninh. Nhiều người có lẽ không nhìn được, nhưng mới vừa rồi Đoàn Lăng liếc qua một cái cảnh cáo, Cố Tử Chân lại thấy rõ ràng.
Người bên cạnh hắn nắm chặt tay, mặt nạ ôn hòa hiền hậu khẽ nứt.
“Cái gì?”
Tạ Ninh nhìn nhìn cái cà vạt, lại ngó Đoạn Lăng còn đang giữ nguyên động tác, đại não muốn chập mạch luôn.
Hiểu biết về nhân vật chính của cậu so với người khác chỉ nhiều hơn chứ không ít, đương nhiên biết rõ hắn ta có tính sạch sẽ, hơn nữa cái thói ở sạch này chủ yếu nhằm vào người, với đồ vật thì không mẫn cảm như thế. Khi lần đầu tiên tiếp xúc ở cổng trường,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-ban-trai-cua-van-nhan-me/3556719/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.