Nhìn qua khe hở phía trước, Tạ Ninh cũng chú ý tới Đoàn Lăng đang đi ngang qua lớp 3/3, Hà Mạn Quyển đi ngay bên cạnh đang giương nanh múa vuốt nói cái gì đó, ngoài cậu ta ra còn có một nam sinh cao lớn không có biểu cảm gì.
Cả nửa ngày, đám người tới tìm cậu gây khó dễ cũng không quên sắp xếp người trông chừng.
Nhưng không khí cũng chỉ ngưng đọng vài giây, Đoàn Lăng như có như không mà liếc nhìn phòng học, lại giống như chẳng có việc gì mà đi qua, chỉ có Hà Mạn Quyển bỗng chốc im miệng trợn tròn mắt.
Giữa lúc mơ hồ, Tạ Ninh tựa như nghe được tiếng thở phào trút được gánh nặng của mọi người trong lớp.
“Chúng tôi đương nhiên là được mọi người đề cử.” – Cố Tử Chân quay đầu lại, thong thả đáp lại lời tra hỏi.
Trên khuôn mặt của hắn treo nụ cười tươi như được tắm mình trong gió xuân ôn hòa, che giấu đáy mắt lạnh lẽo, càng thêm mấy phần khinh thường.
Không chỉ riêng Cố Tử Chân, hơn nửa số người ở đây đều như thế. Thật ra mới vừa rồi, mặt quả táo như có điều muốn nói lại thôi, há miệng thở dốc.
“Tạm thời trường đối tác trong dự kiến là Nam Cao, đây là cơ hội giao lưu với trường quốc tế, thật sự không nên bỏ qua. Cùng là ứng cử cử viên, Tạ Ninh, mong được chỉ giáo nhiều hơn.”
Cố Tử Chân nói rất có thâm ý, đồng thời đưa tay về phía cậu.
Tạ Ninh không bắt tay lại, bình tĩnh nhìn hắn trong chốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-ban-trai-cua-van-nhan-me/3556717/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.