Editor: spring | Beta-er: lnc 
Cửa gỗ mỏng tang bị kéo ra thật mạnh từ bên trong, Cảnh Từ còn chưa kịp phản ứng, cặp sách phía sau lưng đã bị túm chặt, cậu bị Doanh Kiêu kéo cả cặp cả người vào trong phòng học. 
"Cố ý trêu chọc anh à?" Một tay hắn chống tường, vây Cảnh Từ giữa cánh cửa và hắn, gắt gao nhìn chằm chằm cậu, ánh mắt nhiệt liệt nóng bỏng. 
Cảnh Từ đang bày tỏ tấm lòng của mình với hắn, lại còn dùng cách trêu người như thế. 
Doanh Kiêu không nhịn được mà thầm chửi một câu thô tục, cái này mọe nó ai có thể cưỡng lại được? 
"Không có." Đối mặt với ánh mắt nóng bỏng của hắn, Cảnh Từ lập tức như thể bị bỏng, vội vàng dời mắt. Gương mặt cậu hơi đỏ lên, nhỏ giọng nói: "Chỉ là em... nhớ anh." 
Trước đó ở bên nhau, hai người nắm tay ôm hôn, mặc dù Cảnh Từ thích nhưng cũng không cảm thấy không thể thiếu những hành động này. Nhưng đến khi đụng cũng không thể đụng vào, cậu mới phát hiện bản thân khát vọng có tiếp xúc tứ chi với Doanh Kiêu nhường nào. 
Cậu không có ý gì khác, chỉ muốn sát bên Doanh Kiêu gần hơn chút nữa, gần thêm chút nữa, cho dù là cách cửa kính cũng được. 
Trong lòng Doanh Kiêu tê dại, hắn biết, với tính cách của Cảnh Từ, có thể chủ động đến mức này thì e rằng cậu thật sự đã nhớ hắn vô cùng. 
Hắn hít thở sâu, cố nén xúc động ôm cậu vào lòng rồi bừa bãi hôn, khàn khàn nói: "Muốn anh chạm vào em?" 
Cảnh Từ "ừ" một tiếng thật 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-ban-trai-cu-cua-hotboy-truong/384020/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.