Editor: Lilac | Beta: Inc
Thực ra Cảnh Từ rất thích nghe Doanh Kiêu nói lời ngọt ngào với mình.
Những lúc như thế cậu có thể cảm nhận được tình yêu của Doanh Kiêu dành cho mình một cách rõ ràng. Mặc dù cậu sẽ xấu hổ, sẽ đỏ mặt nhưng hơn cả thế là sự vui vẻ. Từng mảnh ghép vui vẻ ấy đều được cậu cẩn thận góp nhặt, cất giấu vào tận sâu trong đáy lòng mình để rồi khi có thời gian rảnh rỗi sẽ trộm lấy nó ra, len lén thưởng thức dư vị còn đọng lại, cho trái tim thấm đẫm mật ngọt.
Cơ mà, tuy cậu có thể làm bất cứ điều gì cho Doanh Kiêu nhưng lại chẳng thể nói ra những câu tương tự bởi tính cách cậu không cho phép.
Cậu vẫn luôn nghĩ rằng dù mình không nói ra nhưng chỉ cần cậu dùng tất cả những gì mình có để đối xử với Doanh Kiêu thật tốt thì hắn sẽ hiểu được. Vậy mà giờ phút này đây, nơi quảng trường của ga tàu người đến người đi, nghe được câu hỏi lơ đãng của Doanh Kiêu xong, bỗng dưng cậu không còn cảm thấy như vậy nữa.
Có lẽ Doanh Kiêu cũng mong cậu sẽ nói câu gì đó, có lẽ khi mình nói lời âu yếm ngọt ngào thì Doanh Kiêu cũng sẽ vui vẻ giống như mình vậy...
Thế nên, chẳng màng thẹn thùng hay xấu hổ, cậu nói.
"Nhớ."
Sao có thể không nhớ cho được, Cảnh Từ nhớ tới nỗi lần đầu tiên trong đời cậu cảm thấy kì thi toán không còn thú vị như trước nữa.
Doanh Kiêu nghe vậy, hô hấp hơi đình trệ trong phút chốc, không dám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-ban-trai-cu-cua-hotboy-truong/383997/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.