Đám Doanh Kiêu hôm qua nhốn nháo hò hét chơi đùa suốt một đêm, một đống nam sinh say khướt chen chúc lung tung qua đêm trong phòng bao. Bọn họ ngủ thẳng đến giữa trưa ngày hôm sau mới mơ mơ màng màng mở mắt, từng tên tự đi ra ngoài tìm ăn.
Người khác đều là đứng lên xoa xoa mặt rồi trực tiếp đi thẳng, nhưng Doanh Kiêu có vỏ bọc thần tượng nặng một tấn nên không làm thế. Hắn bảo Trịnh Khuyết ra ngoài mua giúp hắn một bộ đồ rửa mặt, chắp vá sửa soạn lại một phen ở trong phòng vệ sinh mới ra cửa.
Nhìn gương mặt kinh ngạc của Cảnh Từ đứng phía trước, khóe môi Doanh Kiêu cong lên, vô cùng may mắn hồi sáng mình không thông đồng làm bậy với lũ quỷ lười kia.
Cảnh Từ vẫn chưa phản ứng kịp, sững sờ nhìn Doanh Kiêu: "Sao cậu lại ở chỗ này?"
Doanh Kiêu ném trà sữa đã uống một nửa trong tay vào trong thùng rác, đi đến: "Đêm qua chơi muộn quá nên không về nhà." Hắn nhíu mày nhìn Cảnh Từ: "Cậu quay về trường tự học trước giờ?"
Cảnh Từ rũ mắt: "Ừ."
Doanh Kiêu cười, không hỏi nhiều.
"Ăn cơm chưa? Cùng đi chứ?"
"Tôi ăn rồi." Cảnh Từ lắc đầu từ chối, cậu đang muốn nói tiếp thì Trịnh Khuyết vẫn luôn chờ ở phía sau chạy chậm đến: "Đi thôi, gặp phải thì đi cùng với bọn tôi đi, dù sao cậu cũng chỉ một mình."
Trịnh Khuyết có thần kinh thô như Định Hải Thần Châm*, hoàn toàn không biết trong lúc vô tình mình đã chọc vào chỗ đau của Cảnh Từ, còn cười hì hì khuyên: "Ăn rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-ban-trai-cu-cua-hotboy-truong/383952/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.