Cảnh Từ đứng đầu khối từ dưới lên, sau khi vào phòng, ngay cả sơ đồ chỗ ngồi ở trên bảng Doanh Kiêu cũng không cần nhìn, tùy ý đi về chỗ ngồi cuối cùng của hàng phía bắc, đằng trước quả nhiên dán tên và số báo danh của Cảnh Từ.
Doanh Kiêu để cặp sách lên bàn cho cậu, thấy cậu lấy từng thứ văn phòng phẩm ra, nói: "Tôi thi ở chỗ lớp 11-21, có việc gì thì gọi tôi."
Cảnh Từ cảm ơn ý tốt của hắn, gật đầu đồng ý.
Thấy cậu đoan chính ngồi tại chỗ, ánh mắt Doanh Kiêu mang theo ý cười nhẹ, hắn kéo cái ghế bên cạnh Cảnh Từ ra, ngồi xuống. Mặc dù biết rõ là cậu không sợ nhưng hắn vẫn căn dặn: "Không cần lo tới bọn Lệ Sư, thi cho tốt là được rồi, đừng nghĩ linh tinh."
Lần đầu tiên Cảnh Từ cười với hắn một cái: "Tôi sẽ không."
"Vậy thì tốt." Nhìn cậu cong môi cười, tâm trạng Doanh Kiêu cũng không tệ lắm: "Bạn học nhỏ, cố lên, lão Lưu chỉ trông cậy vào cậu để có thể hãnh diện một lần."
Lớp 11-7 mấy ngày qua bị treo lên diễn đàn chế giễu đến thương tích đầy mình, mọi người đều hy vọng Cảnh Từ có thể lên tiếng tranh một trận.
Hôm qua, Doanh Kiêu thậm chí còn thấy tên ngốc Trịnh Khuyết kia nắm chặt Ngọc Quan Âm đeo trên cổ cầu nguyện cho Cảnh Từ.
Những học sinh khác của lớp 11-7 đều như thế, nếu không phải Doanh Kiêu để người ngăn lại, thậm chí bọn họ có thể tặng Cảnh Từ một đôi tất đỏ luôn ấy chứ.
Mặc dù Doanh Kiêu không biết thành tích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-ban-trai-cu-cua-hotboy-truong/383947/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.