Editor: Lilac | Beta: Chan 
Cảnh Từ chậm rãi xoay người lại, sống lưng theo bản năng ưỡn thẳng tắp. 
"Tôi..." Cậu khẽ mím môi, rũ mắt: "Tôi muốn đổi chỗ để nhìn bảng." 
"Hả?" Hà Chúc nghe vậy, biểu cảm trên mặt càng trở nên quái dị, cậu ta không dám tin nhìn Cảnh Từ: " Cậu...nhìn bảng? Đây là chuyện cười thế kỷ gì thế, cậu mà nhìn bảng á!? Hahahaha" 
Trịnh Khuyết cũng cười theo: "Không phải chứ, Cảnh Từ, cậu bị lão Lưu rót canh mê hồn gì vào đầu à? Cắt tóc thì không nói, còn nhìn bảng. Bước tiếp theo chẳng lẽ cậu định nói với tôi là muốn nỗ lực học tập đấy chứ, hahahahaha..." 
Dưới ánh mắt bình tĩnh của Cảnh Từ, nụ cười của Trịnh Khuyết dần biến mất. 
"Đệt." Trịnh Khuyết chà xát cánh tay đang nổi một lớp da gà, giọng điệu bất giác cao lên không ít: "Chơi thật luôn?" 
Cảnh Từ ừ một tiếng cho qua chuyện. 
Cậu bí mật liếc mắt quan sát ánh mắt các bạn học xung quanh, muốn tìm chút đầu mối từ trong đó. 
"Lão Lưu..." Hà Chúc xoa xoa bụng mỡ của mình, thốt ra lời cảm thán từ tận đáy lòng: " Ở tỉnh thực nghiệm của chúng ta vậy mà lại có một thầy giáo nhân tài không được trọng dụng, như này mà đi làm đa cấp thì làm gì còn có chỗ cho người khác chen chân nữa..." 
Cảnh Từ tiện tay lấy một quyển sách toán trên bàn, lơ đãng nói: "Tôi lại cảm thấy vị trí này khá tốt, khi nào lớp chúng ta đổi chỗ ngồi lần nữa?" 
Hà Chúc toét miệng cười nhạo, nói: " Cái này cậu cũng không biết, còn đòi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-ban-trai-cu-cua-hotboy-truong/275749/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.