Sau khi thấy rõ người đứng trong đám hoa hồng là ai, Nguyên Húc rất muốn vắt dò chạy, nhưng đã quá muộn.
Lâu Khải dưới sự chú ý của mọi người đi tới, lấy bông hoa hồng được cắt tỉa tỉ mỉ trong tay cắm vào trong túi áo của Nguyên Húc, đôi mắt xanh đầy thâm tình.
Dù hắn không nói một lời, nhưng người xung quanh đã biên ra kịch bản.
Nguyên Húc chết đứng tại chỗ.
“Nhà hàng đã đặt xong.” Lâu Khải nắm tay cậu, nở một nụ cười hoàn mỹ, “Có thể vui lòng nhận không em.”
Lần đầu tiên nghe giọng điệu nói chuyện như này của hắn, Nguyên Húc giật mình, cuối cùng cũng hoàn hồn sau cơn bão. Nhìn ánh mắt của mọi người xung quanh, xấu hổ đến thiếu điều muốn chôn sống.
“Không thể, không đi, không quen.” Cậu vung khỏi tay Lâu Khải, lui về sau một bước, lấy tay che mặt.
Chung quanh có người ồn ào, “Đồng ý đi, đồng ý đi!”
Nhìn thấy tai và cổ Nguyên Húc đã đỏ bừng, bộ dạng hận không thể trốn đi, Lâu Khải rốt cuộc cũng biết cách tỏ tình của mình sai đến thái quá.
Hắn nhíu mày, vẫy tay, mấy chiếc xe chở hoa hồng phía sau tự biết rời đi, đồng thời không biết vệ sĩ mặc âu phục đen từ đâu chạy tới, tạo thành một bức tường hình người, ngăn cách với mọi người xung quanh.
“Xin lỗi em, tôi tưởng em thích hoa hồng.” Lâu Khải nói, đi đến một chiếc ô tô màu đen sạch sẽ phía trước, “Vào đi, chắc em không muốn ở lại đây cho người ta xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-ban-trai-cong-cu-cua-phan-dien/3463522/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.