Ngày hôm sau, Nguyên Húc tìm Chu Văn Văn giao tranh.
Trong quá trình vẽ bọn họ luôn tiến hành giao lưu, nên sau khi Chu Văn Văn nhìn thấy thành phẩm, rất vừa lòng, còn đánh rắm cho Nguyên Húc cả mấy trăm chữ trên Weibo, sảng khoái đưa tiền cho cậu.
Nguyên Húc nhìn số dư bảy chữ số trong thẻ, vẻ mặt nhìn Chu Văn Văn càng thêm ôn hòa.
Tóm lại lần hợp tác này rất vui sướng, sau khi Chu Văn Văn về nhà lập tức quét scan, chụp ảnh đăng lên siêu thoại và trạm của Tuân Tử Ninh, còn cố ý tag Weibo của anh ta.
Trên Weibo của Nguyên Húc lập tức hiện ra đống rắm cầu vòng lớn.
Cậu lướt Weibo, tin nhắn riêng đã hơn 99+, trong đó không thiếu người đặt tranh. Nguyên Húc có chút hoài niệm người đại diện của mình kiếp trước, trước khi tận thế đến, cậu chỉ phụ trách vòng quanh thế giới tìm linh cảm, người đại diện của cậu sẽ cẩn trọng giúp cậu giải quyết quan hệ bán tranh, dù sao kiếp trước mặc kệ Nguyên Húc đi đâu, tiền trong thẻ chưa từng thiếu, căn bản không cần nhọc lòng.
Có rảnh thì tìm một người đại diện tốt, lúc cậu đang nghĩ ngợi, di động đột nhiên rung lên, là tin nhắn của giáo viên khoa tranh sơn dầu gửi đến.
[Giáo viên màu sắc]: Năng lực xử lý bản thảo trực tuyến của em quá tiêu chuẩn, hai tháng sau có một triển lãm tranh ở Mỹ, hàm lượng vàng rất cao, em có muốn thử không?
Phía dưới gửi địa chỉ và cách tham gia triển lãm.
Nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-ban-trai-cong-cu-cua-phan-dien/2808065/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.