Biệt thự Cố gia có ba tầng.
Một tầng là phòng tiếp khách, tầng thứ hai là ba Cố mẹ Cố ở, tầng ba còn lại là địa bàn của hai chị em Cố Cẩm Cố Đằng.
Vịn lan can lạnh lẽo màu trắng theo kiểu Châu Âu, Cố Cẩm lên tầng ba.
Phòng đầu tiên khi quẹo phải, là phòng ngủ của cô.
Đẩy cửa phòng ra, trên giấy tường màu vàng nhạt phủ kín màu tím của hoa bồ công anh, tất cả nội thất được bày ở trong phòng đều là màu trắng ngà, tủ quần áo tản ra hương thơm tươi mát của hoa oải hương.
Có thể nhìn ra, mặc dù cô không thường xuyên ở nhà, thì cũng có người thường tói dọn dẹp phòng.
Căn phòng cho người ta một ấn tượng đó chính là trong thanh lịch mang theo ấm áp nhàn nhạt, hết sức phù hợp với tính cách khí chất của nguyên chủ.
Trong sự trang trí toàn màu sáng, bàn sách màu gỗ thô bên cạnh bệ cửa sổ đặc biệt dễ khiến người khác chú ý.
Trên bàn sách bày biện mấy quyển tập thơ văn xuôi (1) của học giả tiếng tăm, phía trên còn có lời bình luận mà nguyên chủ để lại.
(1) Thơ văn xuôi: Không vần, không hạn chế số câu chữ, nhưng có tiết tấu, giàu chất thơ.
Chữ viết thanh tú, cũng giống như con người.
Cố Cẩm buồn tẻ lật đến ghi chú ở trên sách, thấm thoát đã trôi qua hai mươi phút.
Cô xoa nhẹ bả vai nhức mỏi, cảm thán nguyên chủ thật đúng là một thanh niên văn nghệ.
Nhớ lại tiểu thuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-ban-tot-cua-nu-chinh-phai-lam-sao-bay-gio/1965382/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.