Chương trước
Chương sau
Nhận ra nhau hai người họ liền trau cho nhau nụ hôn cháy bóng, quyến luyến không rời.

Bà định bước lên bỗng thay cảnh tượng đó, dẫu ngạc nhiên nhưng cũng chỉ biết quay đầu, có lẽ chính vì cái quay đầu của bà mà Thấm Tuấn Hào đã quyết định tự tử để được đi theo người mình yêu.

Nằm trong vòng tay của Thẩm Tuấn Hào trên chiếc giường đó lúc này Sở Sở mới kể lại toàn bộ mọi chuyện bản thân phải chịu đựng khi có một kẻ từ đâu xuất hiện chiếm lấy cơ thể của mình.

Lúc đó anh bị nhóm Mãnh Hổ kéo vào nhà vệ sinh đánh một trận, lúc đó vì lo lắng cho Sở Sở mà Thẩm Tuấn Hào cũng ở trong đó, đợi khi không có người anh sẽ bước ra xem xét tình hình của người yêu.

Sở Sở kể lại bỗng nhiên cơn đau của từng cú đánh biến mất khi anh mở mắt nhìn thì bản thân đang ở trong một không gian tối đen như mực phía trước chính là khung cảnh dưới con mắt mà Tần Sở nhìn.

Muốn vũng vẫy, chạy trốn khỏi nơi tăm tối đó nhưng không thể, anh chỉ có thể bất lực mà trao lại cơ thể của mình cho Tần Sở đó.

Mọi hành động, mọi lời nói anh chỉ có thể nghe, có thể nhìn nhưng không thể làm gì khác.

Thế nhưng anh cũng rất vui khi Tần Sở đó không thích Thẩm Tuấn Hào của mình mà chỉ luôn bám váy của Lý

Như Hồng người mà anh không hề thích.

Khi ở sâu bên trong cơ thể của mình thì anh cũng biết Tần Sở kia rốt cuộc là kẻ nào, có thân thế như nào. Anh chỉ luôn thắc mắc vì sao hắn ta đến từ tương lai mà lại tới đây chiếm lấy cơ thể của mình.

Mỗi ngày anh đều vùng vẫy trong không gian đen đối không thấy điểm đích đó nhưng không bao giờ chiếm lấy lại được bản thân, và thật may mắn hôm nay Tần Sở quá mệt mỏi nên đã thiếp đi từ chiều và bây giờ anh mới có thể chiếm lại cơ thể của chính bản thân mình.

Thế nhưng sợ rằng đến sáng sớm mai Tần Sở tỉnh lại thì anh lại chỉ có thể quay lại cái nơi đen tối, sợ hãi đó.



Vì thế không biết được bao giờ Tần Sở quay lại, và cũng không biết bản thân có đủ sức để sống đến lúc Tần Sở rời đi hay không nên hôm nay anh quay về đây để tạm biệt, chia tay đến những người bản thân mình quan tâm.

Anh quyết định chết đi trong suy nghĩ, trao cơ thể cho Tần Sở chứ bản thân anh mỗi ngày đều vũng vẫy để được sống, anh quá mệt mỏi rồi.

Tất nhiên Thẩm Tuấn Hào kịch liệt phản đối nhưng anh không thể làm gì để có thể giúp được người mình yêu, mà anh đã lựa chọn quyết định ngu ngốc đó là tự tử cùng người mình yêu.

Khi Tần Sở có dấu hiệu tỉnh lại đòi quyền kiểm soát cơ thể thì Sở Sở cũng bèn vội quay về, anh không thể để Tần Sở biết trong anh vẫn còn người khác nữa.

Ấy vậy mà đời thì không như là mơ, Thẩm Tuấn Hào vẫn sống còn Sở Sở thì không biết là còn sống hay đã chết trong suy nghĩ rồi.

Thẩm Tuấn Hào muốn tìm hình bóng Sở Sở trên người Tần Sở nhưng bản thân anh vừa mới từ quỷ môn quan về không hề có sức lực, cộng thêm đả kích quá lớn của việc người yêu mình đã không còn nên thân thể anh càng trở nên tồi tệ.

Khi nghe tin mẹ Thẩm đồng ý cho Tần Sở quay về nhà thì lúc này anh cũng quyết định cố gắng gọi Sở Sở của mình từ vùng đen quay về thực tại.

Anh tìm lấy người cậu không thân của mình kể toàn bộ mọi chuyện thì may mắn thay cậu anh biết thuật thôi miên nên có thể sẽ giúp được lần này.

Khi Tần Sở đứng trước mặt anh nhưng anh không có can đảm, bởi Tần Sở cũng là người vô tội, cậu ấy cũng không hề biết chuyện gì đã và đang xảy ra vì thế mới đuổi Tần Sở đi về.

Cứ rằn vặt suy nghĩ đến cuối cùng thì anh cũng lấy hết cam đảm làm liều, phải cho Tần Sở biết bên trong anh còn

co mot ngudi na.

Ấy vậy mà suy nghĩ của Tần Sở rất kiên định nên dù có làm đủ cách thì vẫn không thể thôi miên được anh, chỉ nghe được tiếng ngáy đáp lại những lời gọi.

"Sở Sở em đừng chết...em tỉnh lại đi..."



"Nếu có thể gọi được Sở Sở thì cậu sẽ khóa Tần Sở kia ở lại bên trong, nếu cháu đồng ý thì cậu sẽ..."

"Cậu làm cái gì cũng được phải khiến Sở Sở tỉnh lại..."

Thế nhưng Sở Sở chưa kịp tỉnh lại thì đã bị Tần Ca hùng hổ làm phá đám, cướp lấy Tần Sở và rời đi.

Thất bại rồi.



Năm trên chiếc giường mềm mại của Tần Ca, Tần Sở không biết mở lời thế nào về chuyện vừa rồi, anh cũng rất thắc mắc về chuyện đã xảy ra.

Tất nhiên Tần Ca cũng không thể nào bảo linh tính mách bảo mà quay về đón anh được bèn tìm bừa cái lý do mà chuồn lẹ, trao tặng căn phòng của bản thân cho Tần Sở.

Tần Sở cố gắng ngoi mình dậy nhìn Tần Ca đang đi về phía cửa "Cám ơn vì đã bảo vệ tôi, cám ơn anh Tần Hảo."

Tần Hảo cũng hơi ngỡ ngàng vì sự thay đổi của thằng mình ghét trước mắt ".." cánh cửa cứ thế đóng lại.

Lúc này Tần Sở cũng không giả bộ nữa, anh đứng dậy nhìn thẳng vào gương mà nói "Xin chào tôi chính là Tần Sở!"

(Từ bây giờ tui sẽ viết Sở Sở và Tần Sở cho các bạn phân biệt nhé. Sở Sở là người luôn bị bắt nạt, là người yêu của

Thấm Tuấn Hào. Còn Tần Sở chính là người xuyên không đến thế giới của ba mẹ nhé. Bắt đầu khai màn nào....)
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.