Cô ta vũng vẫy khỏi sự ngăn cản tìm đường giải thoát dễ nhất và nhanh nhất, nhưng Tần Sở đâu đê cô ta được toại nguyện dễ dàng như vậy, anh đành phải ôm lấy cô ta mà an ủi.
"Ai cũng sai, ai cũng nghĩ mình là nạn nhân vì thế thay vì tìm đường chết thì mình có thể làm lại từ đầu. Làm gì có ai trên đời đã là hoàn hảo, cô ghét Lý Gia Tuệ thì tôi cũng ghét cô ta, hai ta mỗi người ghét kiểu khác nhau không ai giống ai. Thời gian sẽ khiến người ta quên đi mà thôi, bây giờ nói về đoạn phim kia ở hiện tại ai cũng cảm thấy đây là việc lớn nhưng sau này, tương lai chẳng có ai nhớ tới đoạn phim này nữa. Thay vì trốn chạy thì mình cứ đối diện, gặp nạn nhân xin lỗi chân thành, tôi tin Lý Gia Tuệ sẽ tha thứ cho cô."
Từng lời nói chân thành cùng với sự nghiêm túc đó của Tần Sở quả thật cũng khiến Tinh Tinh bĩnh tĩnh hơn, an tâm lại. Chẳng hiểu sao lúc này Tinh Tinh lại bị từng lời nói của Tần Sở thu hút, lúc này Tần Sở giống như ánh sáng soi sáng tâm hồn Tinh Tinh.
Vừa đặt lưng xuống giường thì chiếc khung ảnh treo hình Thẩm Tuấn Hào và Sở Sở rơi xuống, Tần Sở cũng chỉ tưởng là cơn gió nên anh cũng không quan tâm lắm nhưng đến sáng hôm sau cả lớp mới nháo nhào lên vụ Thẩm Tuấn Hào tự tử.
Tần Sở tỉnh cả ngủ khi nghe tin, anh vội đi hóng hớt "Chuyện gì thế? Sao hắn lại tự tử? Chết chưa?"
Dล่น nam lac da่น "Thay bao chua chet dau van hon me."
Bạn khác thì nói "Sống thực vật hay sao á."
Người khác cũng nhào vô hóng hớt "Chắc không sống nổi hôm nay, nghe nói uống mấy lọ thuốc ngủ luôn mà."
Tần Sở ngơ ngác hỏi lại "Tận mấy lọ cơ á?"
Người kia gật đầu chắc như đinh đóng cột "Ừ! Uống mấy lọ thuốc ngủ rồi uống thêm lọ thuốc trừ sâu nữa, thế là chết rồi còn gì."
"Chắc mấy đứa con gái trong trường khóc lụt nhà mất" Thằng khác chĩa vô
Đang hóng hớt hay thì Tần Ca tiến tới chỗ Tần Sở đang ngồi, để tạo sự chú ý nên anh đá ghế để thu hút sự chú ý của Tần Sở.
"Ra ngoài nói chuyện!"
"Không ra, mệt lắm." Anh nằm ườn ra bàn tỏ vẻ mệt mỏi cho chuyện hôm qua.
Tần Ca gật đầu chấp nhận "Được nếu thế để tôi bảo cô ta về."
Cô ta?
Chẳng lẽ là mẹ?
Như được thêm điện Tần Sở lao thẳng ra ngoài nhưng nụ cười vừa nở trên môi bỗng vụt tắt, gương mặt trở nên thất vọng khi người tới tìm không phải mẹ Lý Như Hồng của mình, là Tinh Tinh.
Tần Sở định quay lại lớp học nhưng bị Tinh Tinh kéo tay lại thổ lộ những lời yêu thương, vì đang ở trong trường học nên cô cũng không dám nói nhiều chỉ nói "Tần Sở, em thích anh!"
(Một cô gái thật cá tính...)
Tất nhiên Tần Sở cũng không lấy làm lạ khi bản thân anh được người khác giới yêu thích, ngay đến bản thân anh, chính anh cũng yêu thích vẻ ngoài của mình. Gương mặt của Sở Sở cũng được thuộc diện đẹp trai nhưng nếu anh có thể mang theo gương mặt được kết tinh tình yêu giữa Lý Như Hồng và Tần Ca đến đây thì chắc chắn người theo đuổi anh xếp dài từ đây đến pari cũng không hết.
Anh khẽ hắng giọng một tiếng cố gắng phát âm từ trong cổ họng để đối phương thấy mình thật nam tính, dẫu thế anh vẫn từ chối cô.
Từ chối một cách thẳng thừng.
"Xin lỗi tôi không thích cậu!"
"Tại sao?"
"Vì tôi không thích!"
Đứng trước cửa lớp người ta xong bị từ chối quả thật Tần Sở cũng có chút tàn nhẫn với con gái nhà người ta. Mới hôm qua muốn tự tử đến hôm nay bị crush từ chối thì quả thật quá là đau lòng.
Bao nhiêu ánh mắt nhìn vào cặp đôi "ngôn tình" ở ngoài lớp, Tinh Tinh dáng người cũng đẹp, gương mặt cũng xinh xắn nhưng không ngờ Tần Sở lại từ chối một cách thẳng thắn đến như thế. Ai ai cũng biết Tần Sở thích Lý Gia Tuệ hoa khôi của trường, dạo gần đây thì còn cảm nắng Lý Như Hồng mỹ nữ của khối, vì thế họ cũng có thể thấu hiểu được khi mức tiêu chuẩn của Tần Sở có thể cao hơn người thường như họ.
Tinh Tinh rất cá tính dù bị từ chối nhưng cô không lấy làm quá buồn thay vào đó là lời khẳng định "Em chắc chắn
se cua do anh!"
Nói xong thì quay mông rời đi.
Tần Sở bước vào lớp là trung tâm của mọi ánh nhìn, câu chuyện tử tự của Thấm Tuấn Hào lúc này không được chú ý tới nữa. Đám con trai tụm ba tụm bảy chỗ Tần Sở muốn hỏi anh bí quyết có thể tiếp cận người đẹp.
Anh cảm nhận rằng dường như thời hoàng kim trước đây của mình đã quay trở lại, nhưng khi có một bên vui thì chắc chắn sẽ có một bên buồn.
Nhóm Tiền Lăng, Mãnh Hổ nhìn thằng đại ca mình mà nghi hoặc "Từ bao giờ mà Tần Ca lại là kẻ đi thông báo cho người khác? Thời thế thay đổi rồi à?"
Tần Ca thì ngồi im lặng một chỗ, khoanh tay trước ngực, lưng tựa vào ghế nhìn đứa mình ghét đang ba hoa chính chòe ở phía trước.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]