Ánh nắng chiếu qua lớp cửa kính xuyên thẳng vào gương mặt đang ngủ say của Lý Như Hồng, cô vừa mở mắt một khung cảnh xa lạ đập thẳng vào mắt nơi này là khách sạn lại còn là một khách sạn hạng sang trong thành phố.
Đầu đau như búa bổ dù cố suy nghĩ chuyện đêm qua đã xảy ra chuyện gì nhưng cũng chẳng có chút ký ức gì về nó. Vì thế cô định cắp mong rời khỏi vừa ra tới cửa cảnh cửa đột nhiên mở ra người trước mặt vừa lạ vừa quen đứng sừng sững trước mặt, trong tay còn cầm một túi đồ gì đó trông cực kỳ khả nghi.
“Sao…sao cậu lại ở đây?”
Lý Như Hồng ngơ ngác khi thấy Tần Ca đứng ở cửa, anh bước vào tự nhiên như nhà của mình.
Anh vứt chiếc túi mang theo xuống ghế tỏ vẻ ghét bỏ “Mặc đi, sắp tới qua tiết một rồi.”
Mở ra xem đó lại chính là đồng phục nữ lúc này cô mới nhận ra bản thân mình vẫn đang mặc trong mình chiếc đầm bó sát đỏ quyến rũ. Cô vội vã cầm túi đồ rồi chạy thẳng vào nhà vệ sinh, đôi má ửng đỏ vì ngại.
Tần Ca trông bộ dạng ngại ngùng xen lẫn hoảng hốt đó của Lý Như Hồng cũng không khỏi bật cười, khung cảnh này trong mắt người ngoài như chúng ta thật dễ thương…
…
Tần Sở và Thẩm Tuấn Hào cũng đến trưa mới tới trường, vừa mới bước vào khuôn viên trường chiếc xe hơi sang trọng của Tần Ca vụt qua hai người, theo như bản năng Thẩm Tuấn Hào đẩy Tần Sở đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-ban-hoc-cua-ba-me/3554720/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.