Tần Sở vừa chống đẩy xong ở trong phòng, đang ngồi thở phì phào thì bà đột nhiên bước vào.
Bà cũng chỉ liếc nhìn anh lấy một cái xong cũng chẳng bảo gì, bà quay lại với công việc cất quần áo của mình, tưởng chừng sẽ cứ như thế là xong đột nhiên bà đưa cho anh chút tiền.
“Mai cuối tuần phải không? Cầm lấy tiền rồi mai sang chỗ ba thăm ông ấy đi.”
Ba? Ủa tên thân chủ này có ba à?
(Người ta cũng là con người mà anh zaiiii)
Tần Sở cũng chỉ biết cầm tiền một cách vô thức, anh nhìn chút tiền mà bà cho trong tay không khỏi nghi hoặc.
Người ba này anh đã gặp bao giờ đâu chứ! Thăm ông ta… Còn chẳng biết ông ta ở đâu nữa mà, việc bà giao tưởng dễ nhưng ai ngờ đâu lại khó không tưởng.
Tần Sở bèn hỏi lại nhiệm vụ được giao lần này “Ông ta…đang ở đó sao?” Dù muốn hỏi nhưng anh cũng phải có chút lươn lẹo mà nghề lươn lẹo anh không học mà thành tài.
Bà vội nói “Đúng rồi đấy, vào nhà giam thăm nó đi.”
Nhà giam… Nhà giam sao? Tần Sở há hốc mồm kinh ngạc. Không ngờ ba của tên thân chủ này lại bị “Trọng tội” đang sống trong ngục tù. Ba Tần Hảo đã rất oai phong rồi vậy mà giờ đây anh còn thấy không oai bằng ba của tên chính chủ này.
Anh đột nhiên bị buột miệng “Mà bà ơi, ngày gì mà phải vào thăm ông ấy thế?”. Vừa mới dứt lời ánh mắt bà trao cho anh đầy thân thương, sự thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-ban-hoc-cua-ba-me/3552400/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.