Thẩm Tuấn Hào chạy đôn chạy đáo giữa lớp của Tần Sở và phòng giáo vụ, thế nhưng thu lại chẳng được chút tin tức nào. Lý Như Hồng cũng chỉ thấy Thẩm Tuấn Hào thật nghĩa khí vì Tần Sở mà có thể không màng hình tượng học trưởng với nụ cười ngọt ngào xen lẫn chút giá lạnh của hoàng tử băng giá cố gắng giúp Tần Sở thoát nạt.
“Lớp trưởng vẫn không có tung tích gì à?” Lý Như Hồng quay sang hỏi người bạn cùng bàn của mình thế nhưng chỉ cần nhìn nét mặt buồn rười rượi đó là cô cũng hiểu được tám chín phần.
…
Vì còn là trẻ vị thành niên nên Tần Sở cũng không bị làm khó. Cái khó chắc có lẽ là những lời nói khẳng định chắc chắn anh là hung thủ, chính nó như nhát dao đâm vào trái tim non nớt của anh. Một lời nói vô tình cũng khiến người khác bị tổn thương.
Tần Sở nằm ườn ra bàn như một con mèo bị kiệt sức, anh suy nghĩ lại bản thân anh cũng như thân chủ này trước đây đã đắc tội với ai nhưng với IQ chỉ số có hơi khiêm tốn như anh thì tất nhiên vẫn dậm chân tại chỗ với con số 0 tròn trĩnh.
Cô Vu bước vào căn phòng nóng, lúc này cả căn phòng chỉ có mình Tần Sở. Thấy người bước vào thì anh cũng vực dậy lại tinh thần.
“Cô ơi thật sự em không có hút thuốc trong văn phòng mà…” Tần Sở cố gắng biện minh bằng lời nói cũng với lòng trắc ẩn của mình để cố gắng thuyết phục đối phương.
Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-ban-hoc-cua-ba-me/3552394/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.