Edit: Trâm Anh
Beta: Bom
Phòng của Bạch Tiêu và Bạch Mộ đối diện với nhau, đèn đường và ánh trăng xuyên qua tấm rèm màu xanh nhạt chiếu vào phòng, xua tan đi bóng đêm tĩnh mịch.
Bạch Tiêu nằm ở trên chiếc giường mềm mại mà lăn qua lộn lại, sau một ngày mệt mỏi vừa hay có ánh trăng chiếu vào khiến cô vô cùng buồn ngủ.
Lúc sắp ngủ, cô nghe được tiếng đóng cửa rất nhỏ từ đối diện truyền đến, Bạch Tiêu miễn cưỡng căng mí mắt ra liếc nhìn thời gian: một giờ sáng.
Aiz, bên kia thật vất vả, nam thần thật sự rất vất vả - Cô nghĩ.
Bạch Tiêu thấy đã không còn việc gì nữa thì liền đi nghỉ, ngủ một giấc an ổn nhất kể từ khi tốt nghiệp. Sau một giấc ngủ ngon, cô thức dậy còn sớm hơn gà với một tinh thần sảng khoái.
Vì vậy Bạch Tiêu thay một bộ quần áo thể thao, nhân lúc thời tiết bên ngoài trong lành mà đi chạy bộ quanh hồ nhân tạo.
Khu biệt thự có thể nói là vắng vẻ, như một cảnh quan xanh, Bạch Tiêu không nghĩ tới việc chạy bộ ở chỗ này còn có thể gặp phải người quen.
"Trùng hợp vậy?"
Bạch Tiêu: "............"
Cô kỳ thật không quá tin vào sự trùng hợp này.
Cố Minh Chiêu mặc một chiếc áo thể thao có mũ trắng, mái tóc chưa được chải chuốt xù lên, khuôn mặt nở nụ cười cười ấm áp hơn cả ánh mặt trời, có phần đáng yêu.
"Anh cũng tới bên này chạy bộ?" Bạch Tiêu đè xuống sự rung động nơi nội tâm, "Tối hôm qua không về sao?"
Cố Minh Chiêu quay lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-ban-gai-cu-nam-chinh-can-ba/445924/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.