Chưa đầy một tuần sau, Bạch Tiêu đã hiểu lý do vì sao nguyên chủ và Lục Chi Hằng yêu thích và muốn phát triển công việc phụ kia. Áp lực cùng khối lượng công việc kế toán quá nhiều, khiến họ luôn phải làm việc chăm chỉ. Và không tìm thấy điểm thú vị từ công việc.
Khách hàng công ty bọn họ thường tổ chức bữa tiệc vào cuối tuần, Bạch Tiêu cảm thấy bộ đồ đang mặc có hơi chật, nhân lúc phục vụ mang thức ăn lên, cô lấy cớ buồn đi vệ sinh để rời đi trước.
Cô đứng giữa hàng lang, Bạch Tiêu cởi cúc áo sơ mi ra, hít thở một hơi thật sâu cảm nhận bầu không khí trong lành, lúc này cô mới cảm thấy dễ chịu hơn.
Nhà hàng cao cấp sang trọng, khu vườn ở đây được trang trí rất đẹp, ánh đèn ở sân tỏa ra ánh sáng màu vàng nhạt, chiếu lên cây cầu bằng gỗ, ở dưới là một dòng suối, thi thoảng lại có đàn cá nhảy lên. Một khung cảnh đẹp như vậy, thật tiếc những vị khách không có hứng thú ngắm cảnh.
"Tiểu thư, phòng vệ sinh ở đằng kia."
"Vâng, cảm ơn..."
Bạch Tiêu xoay người lại, cô định nói lời "cảm ơn" với nhân viên phục vụ, nhưng câu nói đó bị mắc kẹt trong cổ họng, cô suýt chút nữa bị người phía sau dọa cho hoảng sợ.
Đây là thời gian cao điểm, bên ngoài hành lang rất ít người đi lại, ngoại trừ những nhân viên phục vụ bận rộn lướt qua, thực sự rất yên tĩnh.
Cố Minh Chiêu đứng dựa vào tường, hai tay để trước ngực, bộ quần áo đang mặc trên người càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-ban-gai-cu-nam-chinh-can-ba/445899/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.