Sở Triều Dương nói: “Dịp tết nếu rảnh mấy bà tới nhà tôi chơi đi, mấy bà không biết hôm nay ở sân bay, tôi thiếu chút nữa đã bị một fans nam đẩy ngã rồi đâu, làm tôi sợ muốn chết, không dám ra khỏi nhà đây này.”
Hồ Dữu cùng Trương Hinh Tâm nói: “Không phải chúng tôi hẹn bà ra ngoài, mà là lúc trước các bạn nhỏ tham gia [Tân tiếng ca] muốn hẹn bà ra ngoài, mọi người muốn tổ chức một buổi tụ tập, thì bà hiểu đấy.”
Hiểu.
Các tuyển thủ lúc trước cùng nhau tham gia [Tân tiếng ca] mấy năm nay có các loại phát triển khác nhau, trong đó phát triển tốt nhất chính là Vô Danh và đám người An Bội Bội, Mễ Kiều, những người khác nếu có ra đơn khúc, ngẫu nhiên còn có thể nhìn thấy tin tức, nhưng đại đa số, đã không nghe được tin tức gì về các cô nữa.
Sở Triều Dương xoa xoa thái dương: “Tôi thật sự không nghĩ là sẽ đi ra ngoài đâu, mới vừa từ Mỹ trở về, tôi muốn ở nhà nhiều chút chăm sóc cha mẹ và con cái.”
Hồ Dữu sảng khoái nói: “Được, tôi sẽ giúp bà cự tuyệt, vậy cứ nói là bà muốn ở nhà dành thời gian bên con đi.”
“Năm mới có rảnh mấy bà nhớ tới nhà tôi chơi đấy.”
Hồ Dữu nghe ra thanh âm Sở Triều Dương có chút không đúng, biết cô đã ngồi máy bay thật lâu, phỏng chừng là đang rất mệt mỏi, vì vậy liền không lại quấy rầy cô nữa.
“Bà cứ yên tâm nghỉ ngơi đi, chờ lúc khác chúng ta lại tụ tập.”
Sở Triều Dương cũng không miễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-ban-gai-cu-cua-tong-tai/1016857/chuong-111-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.