Editor: Mel*Meow
Trạng thái của Dương Vân Lam ở đối diện phi thường không tốt, trên mặt đã trang dung phù phấn nhiều lớp mà vẫn không thể che giấu được sự mỏi mệt, nhưng chị vẫn ăn mặc khéo léo như cũ, tây trang màu đen, đem áo khoác khoác lên trên thân ghế, mái tóc đen quăn sơ không chút cẩu thả.
Trên mặt chị lộ ra một mạt cười khổ: “Đã lâu không gặp, không nghĩ tới lần nữa gặp mặt lại là trong tình huống này.”
So với trạng thái mệt mỏi không xong của chị, Sở Y Huyên ở phía đối diện có thể nói là đẹp kinh khủng khiếp, cả người dường như toả sáng, hoàn toàn không hề tái nhợt tiều tụy như khi đứng trước tòa án nữa.
Mọi người đã nói, phong thuỷ thay phiên luân chuyển, ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây, không thể khinh người yếu.
Sở Triều Dương rót một ly trà cho Dương Vân Lam, đi thẳng vào vấn đề: “Em đây là tới mời Dương tỷ tiếp tục làm người đại diện cho em.”
Dương Vân Lam sớm biết rằng Sở Y Huyên sẽ không vô duyên vô cớ gọi chị ra ngoài, nhưng lời nói của cô vẫn làm chị thập phần giật mình như cũ: “Chị? Hiện tại?” Chị cười khổ một tiếng: “Hiện tại thanh danh của chị không hề tốt.”
Sở Triều Dương chống cằm, chớp chớp mắt: “Trước kia thanh danh của em cũng thật không tốt, nhưng Dương tỷ vẫn nguyện ý dùng tài nguyên trong tay giới thiệu kịch bản cho em đấy thôi?”
Dương Vân Lam thật sâu mà chăm chú nhìn cô hồi lâu, xác định cô đang nói thật, mà không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-ban-gai-cu-cua-tong-tai/1016845/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.