Cả hai người đều bật cười.
Sau khi đóng cửa lại, Sở Triều Dương dựa vào cánh cửa, ngẫm lại còn có chút buồn cười.
Máy bay tư nhân khác với máy bay chung ở chỗ, nó có thể tùy đến tùy đi.
Muốn đi máy bay tư nhân yêu cầu phải xin đường hàng không trước, nó không cần phải chờ ở sân bay thật lâu, cũng không cần qua kiểm tra an ninh, chất lỏng hay dao kéo gì đấy có thể mang tùy ý.
Một ít hành lý không quan trọng của Sở Triều Dương đều đã được Trần Đan Ni và một vị trợ lý khác đi công ty hàng không kéo về nước, những món đồ còn lại này thì cũng không cần kiểm tra, có thể trực tiếp kéo đến cabin bên dưới máy bay.
Phi công gồm có hai người, một nam một nữ, nam tuấn nữ tịnh.
Ngoại trừ Đỗ Cảnh Minh ra thì còn có một trợ lý của hắn và hai người bảo tiêu nữa, cộng thêm Sở Triều Dương, tiểu Trừng Quang, tổng cộng tám người.
Tiểu Trừng Quang cũng có chút tò mò nhưng bé rất ngoan, ngoan ngoãn ngồi im trên ghế dành cho trẻ em, thắt đai an toàn đầy đủ, không hề làm ầm ĩ một chút nào, chỉ tò mò mà nhìn khoang điều khiển đang được bấm từng nút từng nút giống như màn hình ipad.
Lần đầu tiên được đi máy bay tư nhân, Sở Triều Dương đương nhiên là có chút hưng phấn, nhưng ngoại trừ hưng phấn ra thì còn có hơi chút thấp thỏm.
Sợ không an toàn.
Nhưng trừ bỏ thời điểm cất cánh phải chịu ảnh hưởng bởi dòng khí quyển, dọc theo đường đi máy bay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-ban-gai-cu-cua-tong-tai/1016827/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.