Biểu hiện của Hồ Dữu ở trêи đài thật sự rất tiêu sái, khiến mấy cô nương ở bên cạnh đều phải khóc ròng, còn vẻ mặt của cô ấy thì lại kiểu : “Thật khó hiểu, không biết nên nói cái gì.”, chỉ đành bình tĩnh đứng trêи đài, cũng không biết rơi vài giọt nước mắt như mấy cô gái kia.
Người chủ trì Cổ Khê thấy thương cho mấy cô nương kia, nên cũng động tình mà nói : “Đừng khóc, dù sao các em cũng đã nằm trong top 30 tuyển thủ của cả nước rồi, các em có thể từ trong mấy vạn người mà bộc lộ ra được tài năng của mình thì trong tim mình, các em đã là người giỏi nhất, nào, chúng ta hãy cùng nhiệt liệt vỗ tay, cổ vũ cho các cô ấy.”
Sau một hồi thi đấu, đã thành công đào thải ba tuyển thủ, mỗi một người đều khiến người xem trải dài nước mắt.
Tuyển thủ ở trêи đài khóc, các tuyển thủ ở dưới đài cũng khóc theo chia buồn.
Sở Triều Dương : … May mắn thay mình mang mặt nạ.
Sở Triều Dương vừa nói số mình may xong thì ngay sau đó anh camera man liền cho cô một phân cảnh, quay đôi mắt đang chớp chớp của cô, nhìn thật ngốc.
Buổi tối, sau khi Sở Triều Dương trở về nhìn thấy mẹ Sở khóc đến hai mí mắt sưng húp xong thì không khỏi kinh ngạc mà hỏi cha Sở, đôi mắt hướng về phía mẹ Sở nhìn nhìn : “Ba, hai người… Cãi nhau à ?”
Cô sợ ba mẹ mình cãi nhau dọa sợ Tiểu Trừng Quang, nên liền vội vàng qua bên kia bế cậu lên, ôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-ban-gai-cu-cua-tong-tai/1016767/chuong-38-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.